watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Bà xã ! Theo anh về nhà đi - phần 5
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Bà xã ! Theo anh về nhà đi - phần 5


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 1733
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter


“Được rồi được rồi, tôi hát, tôi hát còn không được sao?” Sợ anh luôn!

Vì thế dưới bóng đêm yên tĩnh trong xe, bỗng chốc vang lên một khúc ca chúc mừng sinh nhật rung động tâm can, hơn nữa lại còn là bản cũ Trung Anh đối chiếu. Tôi nhìn trong kính chiếu hậu đã thấy vẻ mặt bác lái xe taxi đã nhẫn đến thống khổ, đồng tình nói: “Chú à, chú muốn cười thì cứ cười đi, da mặt cháu rất dày.”

Vì thế bác lái xe hào phóng cười ha hả.

Giang Ly nghe tôi hát xong, nói: “Không tồi, tôi đã thấy có người hát ngẫu nhiên sẽ bị lạc giọng, chưa thấy ai hát mà ngẫu nhiên mới không bị lạc giọng như vậy.” Dừng một chút, hắn lại bổ sung thêm, “Nhất là có thể hát bài Chúc mừng sinh nhật thành như vậy, thật sự là hiếm có.”

Khốn thật, anh có ý gì! Giang Ly không có cảm nhận được sự bất mãn của tôi, hắn nói: “Kỳ thật hôm nay, cô hẳn là nên ở bên cạnh tôi.”

Tôi có chút mờ mịt: “Vì sao? “Chẳng lẽ muốn lôi kéo tôi và bạn trai bé nhỏ của anh chơi trò 3p? Mua bánh ngọt sao, tôi là người bình thường được chưa!

Giang Ly không trả lời, mà lại đột nhiên chuyển đề tài, nói: “Cô đêm nay có về không?”

Tôi nhất thời không theo kịp suy nghĩ của hắn: “A? Ách,… chắc là… có trở về đi…”

Giang Ly: “Cô đang ở cùng với ai vậy?”

Tôi cũng không thèm giấu diếm: “Còn không phải bạn trai anh, uống say như chết…Tôi bảo này, hai người các anh cãi nhau sao?”

Giang Ly: “Uống rượu? Uống rượu tốt, rượu xong loạn tình là thời cơ tốt.”

Tôi cười: “Vậy anh qua đây đi, mau thừa dịp này đem cậu ta ăn, tiểu chính thái xinh đẹp như vậy nhất định đặc biệt ngon miệng.”

Giang Ly tựa hồ lại tức giận: “Chuyện của chúng tôi không đến lượt cô quản.”

Tôi: “Tôi mới lười quản.” Giang Ly: “Đưa cậu ta về xong rồi về nhà đi, cô không được có ý đồ gì với cậu ta đâu đấy.”

Tôi cười, hắn rõ ràng rất để ý Tiết Vân Phong, vì sao nhất định phải cãi nhau làm gì? Vì thế tôi an ủi hắn nói: “Đã nói với anh bao nhiêu lần, tôi với đồng tính luyến ái không có hứng thú.”

Giang Ly không nói gì, tôi lại bổ sung một câu: “Chỉ là thằng nhóc này luôn làm cho tôi có một loại cảm giác được làm mẹ.”

Giang Ly cười khẽ: “Cô muốn làm mẹ? Tôi không ngại giúp một chút đâu.”

Tôi: “Anh đi chết luôn đi!” Giang Ly ha ha nở nụ cười, cười xong hắn nói: “Ở chỗ nào, lát nữa tôi đến đón cô.”

Giang Ly đột nhiên khuất phục đầu hàng tốt bụng làm cho tôi cảm thấy không ổn cho lắm, vì thế nói: “Không cần, nhà cậu ta ở ngay trong nội thành, bắt xe rất tiện.”

Giang Ly: “Thế cũng không được, nhỡ đầu gặp phải tên lái xe nào thẩm mỹ có điểm dị dạng, định cướp sắc thì làm sao.”

Khốn nạn, cướp sắc thì cướp sắc, làm sao còn nhất định phải thẩm mỹ dị dạng? Giang Ly, anh ấy, không nói móc tôi thì sẽ chết à!

Giang Ly: “Một tiếng nữa, tôi ở dưới nhà cậu ta chờ cô.”

Tôi; “Giang Ly anh nói thật đi, anh rốt cuộc có âm mưu gì? “Tôi mới không tin hắn lại tốt bụng như vậy.

Giang Ly: “Cô nếu đã không làm được gì cho tôi, vậy lúc về nấu cho tôi bữa ăn khuya đi… Tôi muốn ăn mỳ trường thọ*, cái loại một chén mì chỉ có một sợi ấy.”

* Theo tập tục của người Trung Quốc, vào ngày sinh nhật nếu ăn mỳ trường thọ thì sẽ sống lâu khỏe mạnh, sợi mì càng dai càng dài thì tuổi thọ của người đó càng lâu. Mà Giang ca nói mì một sợi tức là cái thể loại mà nhào bột bằng tay sau đó kéo cho nó dài thiệt là dài ra đủ cho một bát mỳ ấy.

Tôi: “Biết ngay là anh đâu có tốt bụng như vậy.” Cái loại này thoạt nhìn đơn giản, kỳ thật lúc làm rất phiền toái thực không tốt!

Giang Ly: “Không nghe lời? Không nghe lời hậu quả có lẽ rất nghiêm trọng đấy…”

Tôi: “Làm làm làm, tôi nghe lời. Anh cũng quá vô sỉ!”

Giang Ly lại đắc ý ha ha cười nhẹ một tràng, tôi giận dữ ấn nút cúp máy.

… Chỗ ở của Tiết Vân Phong cách nơi cậu ta đi làm không xa, chắc là là để tiện cho việc đi làm, nên thuê nhà gần. Tôi giúp cậu ta lên lầu, lấy chìa khóa trong túi áo của cậu ta, mở cửa, tìm được phòng ngủ, sau đó đem cậu ta ném tới trên giường, cởi giày cho cậu ta, đắp chăn lại.

Tốt lắm, đại công cáo thành, tôi có thể giải thoát rồi. Tôi lau mồ hôi trên đầu, xách túi bước ra khỏi phòng ngủ, vừa mở cửa ra, đã nghe thấy một giọng nói cực kỳ rõ ràng từ phía sau: “Cô phải đi sao?”

Tôi hoảng sợ, xoay người nhìn lại. Chỉ thấy Tiết Vân Phong đang tựa nửa người trên giường, ánh mắt thật sự thanh tỉnh, một chút cũng không có dáng vẻ của người uống rượu.

Tôi không tin nổi nhìn cậu ta, khiếp sợ đến nỗi nói chuyện cũng lắp bắp: “Cậu cậu cậu cậu… Cậu không phải say rượu sao?”

Tiết Vân Phong sắc mặt tối tăm, đáp: “Tôi chỉ muốn say mà thôi.”

Oa khốn thật, vậy thì phải nói là cậu từ nãy đến giờ đều là giả bộ? Giả bộ uống say làm cho bà đây ngu ngốc đầu đây mồ hôi đưa cậu trở về? Tôi mới nghĩ đến đây liền bi phẫn, vì thế liều mạng chạy đến bên giường cậu ta, cúi người bóp cổ cậu ta lắc lắc, vừa lắc vừa đau đớn căm hận nói: “Thằng nhóc cậu làm sao lại xấu xa như thế hả, cậu có biết phải xoay sở với một con ma men là chuyện lãng phí tinh thần và thể lực thế nào không?”

Tiết Vân Phong dưới ma trảo của tôi, toàn bộ thân thể chẳng khác nào một con rối gỗ lắc lư lắc lư, cậu ta cũng không phản kháng, chỉ rũ mắt xuống, bình tĩnh nói: “Tôi có thể làm sao bây giờ, tôi say không nổi, đành phải giả vờ.”

Tôi ngừng tay, có chút đau lòng nhìn cậu ta. Tôi đột nhiên nhớ tới lúc Vu Tử Phi mới rời bỏ tôi, tôi cũng thường xuyên chuốc say chính mình hàng đêm như vậy, nhưng mà bởi vì thể chất đặc thù của bản thân, đối với cồn gần như như miễn dịch, vì thế mỗi lần tôi đều uống rất nhiều rượu, cực kỳ thanh tỉnh mà nốc rượu điên cuồng … Bây giờ ngẫm lại, khi đó thật là khờ mà, ai rời đi ai sống không nổi chứ.

Tôi mặc kệ hồi ức, vỗ vỗ đầu Tiết Vân Phong, cười nói: “Đứa nhỏ ngoan, về sau không cần uống rượu tùm lum, hại thân.”

Tiết Vân Phong gạt tay của tôi ra, bất mãn nói: “Tôi không phải đứa nhỏ!”

Tôi cười: “Ở trong mắt tôi, cậu chỉ là một đứa nhỏ… Nếu không thì tôi nhận cậu làm con nuôi nhé?”

“Cô….” Tiết Vân Phong trợn mắt nhìn tôi, tức giận đến cánh môi run run.

Tôi bị cái dạng này của cậu ta làm cho cười hắc hắc không ngừng, nắm lấy khuôn mặt của cậu ta nói: “Chính thái, cậu thật đáng yêu nha.”

Tiết Vân Phong xoay mặt đi, không thèm để ý đến tôi.

Tôi cầm lấy túi xách, lại vỗ vỗ đầu cậu ta: “Bé ngoan, ngủ ngon vào, chị đây phải đi.”

Tiết Vân Phong lại giữ chặt lấy tay tôi: “Cô… cô có thể ở lại với tôi được không?”

Tôi quay đầu nhìn đôi mắt to ngập nước của cậu ta, nhất thời một chút sức chống cự đều không có. Vì thế tôi ngồi bên giường của cậu ta, phong tình vạn chủng cười cười: “Anh chàng đẹp trai, cậu thực sự cần người ở bên sao?”

Tiết Vân Phong mặt nhất thời đỏ bừng, tôi mới phát hiện, thì ra đùa giỡn tiểu chính thái lại là trò hay ho như vậy, ha ha.

Tiết Vân Phong nhìn dáng vẻ vui sướng khi người gặp họa của tôi, cúi đầu nhẹ giọng nói: “Cô nhìn có vẻ rất vui vẻ nhỉ… Nếu tôi nói cho cô Giang Ly với tôi chia tay, cô có phải càng vui vẻ hơn hay không?”

Chương 44: Quan Tiểu Yến không ngu ngốc!

Tiết Vân Phong nói với tôi: “Cô nhìn có vẻ rất vui vẻ nhỉ… Nếu tôi nói cho cô Giang Ly với tôi chia tay, cô có phải càng vui vẻ hơn hay không?”

Tôi khiếp sợ thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của chính mình: “Khụ khụ, cậu nói gì cơ, chia tay?”

Tiết Vân Phong gật đầu, giọng nói có chút vô lực: “Anh ấy không thích tôi.”

Tôi không tin cho lắm, theo sự quan sát của tôi, Giang Ly rõ ràng cũng rất để ý đến cậu ta.Vì thế tôi hỏi: “Anh ta chính miệng nói với cậu?”

Tiết Vân Phong: “Còn phải nói hay sao, tôi có thể nhận ra được.”

Tôi khoát tay, an ủi cậu ta nói: “Cho dù chính miệng anh ta nói ra, cũng chưa chắc đã là thật, huống chi căn bản là anh ta chưa nói gì với cậu, cậu nhạy cảm quá rồi.”

Tiết Vân Phong hai mắt chợt sáng lên, rồi nháy mắt lại trở nên ảm đạm. Cậu ta lắc đầu nói: “Tôi cũng không muốn tự mình dối mình, tôi vẫn cảm thấy Giang Ly anh ấy…. trong lòng anh ấy có người khác.”

“A ha?” Thì ra Giang Ly lại là người thiếu chung thủy như vậy, một chân đứng hai thuyền… khinh bỉ hắn!

Tiết Vân Phong đột nhiên hung tợn nhìn tôi, hùng hùng hổ hổ nói: “Nói mau, có phải anh ấy thích cô đúng không?”

Tôi vội vàng hoảng sợ lắc đầu: “Anh ta mỗi ngày chỉ muốn làm duy nhất một việc chính là khinh bỉ tôi, anh ta không bắt nạt tôi tôi liền thấy may mắn cực kỳ, nói anh ta thích tôi, quỷ cũng không tin!”

Tiết Vân Phong gật đầu, thực đồng ý với ý kiến của tôi: “Cô nói cũng đúng, tôi cũng biết bằng tư sắc của cô, khó mà dụ dỗ anh ấy được.”

Tôi: “…” Cố nén nỗi xúc động chém chết tiểu chính thái trước mặt, tôi làm ra vẻ không sao cười ha ha, nói: “Đúng vậy đúng vậy, huống chi Giang Ly anh ta là gay mà, anh ta thích đàn ông chứ.”

Tiết Vân Phong lại nói: “Nói thật, nếu anh ấy thích một cô gái, tôi còn không còn lời nào để nói, nhưng mà nếu trong lòng anh ấy có người đàn ông khác…” Cậu ta nói xong, ánh mắt lại trở nên ảm đạm, tôi nhìn mà thấy đau cả lòng.

Chẳng qua một câu “trong lòng anh ấy có người đàn ông khác” của tiểu chính thái này đã thức tỉnh tôi, trong nháy mắt tôi nghĩ đến một người, chính là kẻ làm cho Giang Ly vừa yêu vừa hận, đồng chí Vương Khải. Khụ khụ, Giang Ly sẽ không thật sự, thật sự di tình biệt luyến* đến Vương Khải chứ?

*yêu một người khác Trời ạ, Giang Ly có di tình biệt luyến thì cũng phải tìm đồng loại chứ, tên Vương Khải kia thuần túy rõ ràng là một cây củ cải bự lăng nhăng trong đầu chỉ toàn gái đẹp, trông mong hắn sẽ khuất phục bởi một người đàn ông, anh nghĩ cũng đừng nghĩ làm gì!

Tôi càng nghĩ càng thấy chuyện này khả nghi,vì thế bắt đầu có chút nhấp nhổm, Tiết Vân Phong nhạy bén đã nhận thấy sự khác thường của tôi, cậu ta túm lấy góc áo của tôi, khẩn trương hỏi: “Anh ấy… anh ấy thật sự có người đàn ông khác sao?”

“Khụ khụ…cái kia….” Tôi có chút khó xử, không biết nên nói sao với cậu ta. Dù sao chuyện Giang Ly thích Vương Khải cũng chỉ là do tôi đoán mò mà thôi, huống chi đây lại là chuyện của người khác, tôi cũng ngại mình quá bát quái.

Tiết Vân Phong mở đôi mắt to tròn nhìn tôi, nước mắt sắp rớt xuống đến nơi. Cậu ta nói: “Cô có thể nỏi cho tôi biết, rốt cuộc là ai? Tôi chỉ muốn biết. là người như thế nào có thể mê đảo được anh ấy.”

Tôi nhìn đôi mắt xinh xắn tội nghiệp kia của Tiết Vân Phong, cắn chặt răng, nói: “Đây… Tôi cũng là đoán vậy thôi, không chắc đã là thật.”

Tiết Vân Phong coi như bình tĩnh: “Cô nói đi, tôi sẽ đúng mực.”

Tôi: “Cậu chắc là biết Vương Khải chứ? Phó tổng giám đốc của công ty chúng ta?”

Tiết Vân Phong: “Làm sao mà không biết, tên đó lúc mười sáu tuổi còn nhìn lén chị tôi tắm rửa cơ.”

Tôi: “…” Thì ra lịch sử phong lưu của Vương Khải lâu đời như vậy....
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000083s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml
[XÓA QU?NG CÁO]