watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Tôi là tất cả của tên ấy - phần 3
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Tôi là tất cả của tên ấy - phần 3


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 1376
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter

"... Sao cậu quen với Cẩm Thánh? Chuyển đến đây rồi mới quen hả?"
"Tuấn Anh quen trước đó rồi. Tớ thì đến đây xong mới quen anh ấy."
"Cậu đang qua lại với Cẩm Thánh à?"
"..."
"Chỉ là Cẩm Thánh thích cậu thôi chứ gì?"
"Không, tớ cũng thích anh ấy."
Đúng thế. Dân Hữu, không chỉ có Cẩm Thánh thích tớ, mà tớ cũng thích anh ấy. Thích đến nỗi có thể quên được cậu. Xin lỗi... tớ chỉ có thể xin lỗi mà thôi.
"Ra thế. ... nhưng tại sao cứ phải là Cẩm Thánh."
"Là sao?"
"Tớ với Cẩm Thánh là kẻ thù của nhau, kiểu không đội trời chung ấy. Cậu có nghe nói đến Phác Dân Thọ trường Hữu Hàn chưa?"
"Phác Dân Thọ?"
"Ừ."
"Biết. Tớ cũng nghe đồn Hữu Hàn và Đại Lâm quan hệ không tốt."
"Phải. Vô cùng tệ hại. Dân Thọ xin tớ giúp đỡ. Từ hôm ấy bọn tớ là bạn tốt của nhau."
"..."
"Chúng ta vẫn là bạn chứ?"
"..."
Bạn? Phải, vẫn là bạn. Dân Hữu, cám ơn cậu. Cậu vẫn là Dân Hữu tớ quen, đúng không?
"Chúng ta là bạn không liên quan đến Cẩm Thánh, phải chứ?"
"Ừ. được rồi, chúng ta vào lớp đi."
"Đúng rồi, Tuấn Hỷ, cậu biết Y Giang Yến chứ?"
"Y Giang Yến??"
"Ừ. là bạn gái của tớ đó."
Oạch!
Gì chứ? Sao có thể? Y Giang Yến là bạn gái Dân Hữu? Chẳng phải cô ta thích Cẩm Thánh sao? Mà còn khăng khăng một lòng thích Cẩm Thánh nữa. Nhưng Dân Hữu lại nói cô ta là bạn gái mình?
"Thật hả?"
"Ừ. Mới đến thì quen nhau, cặp với nhau chưa đầy 2 tuần nữa. Rảnh thì cùng đi chơi nhé."
"ồ... ừ... được thôi."
Sao lại có chuyện này nhỉ? Y Giang Yến... rốt cuộc muốn làm gì đây?
Nói chuyện xong với Dân Hữu, tôi quay trở về lớp học. Trí Anh trừng trừng nhìn tôi như tội nhân thiên cổ ấy.
"Tuấn Hỷ, chuyện gì thế?"
"Hử?"
"Ban nãy Thái Dân gọi điện thoại tới, bảo Cẩm Thánh đang tức điên lên. Còn hỏi có phải cậu ra ngoài với Dân Hữu rồi không?"
"Thật hả? Rồi cậu nói cho bọn hắn biết?"
"Làm gì có. Tớ nói cậu đến phòng giáo vụ rồi."
"A~ may quá. Cám ơn cậu, Trí Anh."
"Tớ... có thể hỏi chuyện đó được không?"
"Ừ, chắc các cậu tò mò lắm phải không?"
Tôi đem hết mọi chuyện kể cho Trí Anh và Tiểu Mẫn nghe, người mà tôi không quên được là Dân Hữu... Kim Dân Hữu của Hữu Lâm Thượng Cao này, nhưng đó là chuyện cũ rồi... khó khăn lắm mới quên được cậu ấy để đón nhận Cẩm Thánh... nhưng vẫn thấy rối loạn... v.v... tất cả đều kể hết, cả chuyện tôi đã thích Cẩm Thánh nữa.
"Đừng nghĩ ngợi nhiều. Cẩm Thánh sẽ bỏ qua thôi."
"Thật không?"
"Đương nhiên~ nhưng cậu cũng phải thành thực với cậu ấy hơn nữa. Cậu có quá nhiều chuyện che giấu cậu ấy đó."
"Ừ, tớ biết. Tớ cũng muốn thành thực mà. Nhưng cứ hễ thấy Cẩm Thánh là lại nói ngược. Kỳ quá?"
"Đó là do cậu quá thích Cẩm Thánh thôi. Tớ cũng vậy, tuy thích Tuấn Anh nhưng cứ gặp là không nói được gì. Đứng trước mặt cậu ấy thấy mình nhỏ bé quá. nên tớ có thể hiểu được tâm trạng cậu. Không sao cả, cố lên! ^^"
"Cám ơn cậu."
"Còn nhớ trước kia tớ từng nói với cậu trường ta có một nam sinh rất được không?"
"Người đó là... Dân Hữu?"
"Ừ. ^^"
"Ra là cậu ấy. Thế các cậu có biết chuyện cậu ta và Y Giang Yến cặp với nhau không?"
"Cái gieeeeeeeeè??"
Thấy bọn nó thảng thốt thế thì chắc không biết rồi. Nghe xong, 2 đứa không tiếc lời nguyền rủa Y Giang Yến đã cặp người này còn lưu luyến Cẩm Thánh. Tôi cũng không hiểu nổi. Đã có người mình thích mà còn qua lại với kẻ khác? a - -;; Tôi không thể chỉ đứng đây. Cơn giận dữ của Cẩm Thánh mới là vấn đề lớn. TOT
Chương 24
Hôm nay là lần đầu tiên tôi đợi anh ở cổng trường, mỗi một học sinh Công Cao đi ngang qua đều len lén liếc trộm tôi một cái. Nhóc con, lần đầu thấy nữ sinh xinh đẹp thế này à? Ha ha ^^;;
Nhưng chuyện Khương Cẩm Thánh đang giận điên lên quả khiến tôi thấy hơi sợ hãi, tôi chưa nhìn thấy bộ dạng anh lúc giận bao giờ.
"Ô? Chị dâu!! ^^"
Thì ra là nam sinh đã tặng tôi bông hoa cuối cùng, tên là Thiết Hựu thì phải.
"Xin chào bạn!"
"Ui chao, chị đừng cung kính thế. ^^ Nếu đội trưởng mà nghe thấy chị dâu lễ phép với em thế chắc đập em chết mất."
"Hô~ Được thôi *^^*"
"Đang đợi đội trưởng ạ?"
"Ừ. Tôi chọc anh ấy tức ấy mà."
"Thế à? Ra là vậy. Hôm nay em gặp anh Cẩm Thánh mấy lần, mặt mày anh ấy hậm hực lắm. Nếu đội trưởng mà tức giận lên thì kinh khủng lắm!"
"Ha ha ^^;; Thế hả? Không phải nổi gai ốc à?"
"Chắc chắn! Vì kinh khủng thật mà! Bọn em đều nói đội trưởng tức giận sẽ khiến người ta sợ đến vãi tè í !! Vì quá căng thẳng mà! Ha ha. "
"Haha. Thế à, kinh khủng như thế, tôi vẫn chưa thấy bao giờ."
"Chị dâu à. ^^ Vậy em đi trước nhé. Chị mau làm cho anh ấy nguôi giận đi, như thế ngày mai mới dám cười chào hỏi anh ấy được."
"Ừ, được rồi. Cậu cứ yên tâm. *^^*"
Càng nhìn Thiết Hựu càng cảm thấy thật thật thiết, cậu ta đúng là một thằng nhóc vừa hiền lành vừa đơn thuần. Có thể nói là ngây thơ đáng yêu chứ? Hì hì ^^;;
A, Cẩm Thánh ra rồi! +_+ Anh ấy đi cùng với những người khác. Nhóc Tuấn Anh thấy tôi đứng đợi Cẩm Thánh thì tỏ vẻ rất hài lòng nhìn tôi. Bệnh thật. -_-^
"Cẩm Thánh, vợ yêu của cậu đến tìm cậu kìa. >O< Kiệu hoa đâu? >O< Tớ muốn ngồi kiệu hoa về nhà."
Lý Vân Quân đồ điên! Đúng là điên thật rồi. -_-^
"Này, các bạn đi trước đi. Cẩm Thánh sẽ đi với tớ."
"Vậy cho tớ mượn kiệu hoa lúc cậu đến đây đi."
Thượng đế ơi. -_- Xin hãy ban cho con sức chịu đựng vô hạn đi! Con chưa muốn kết thúc quá sớm cuộc đời tươi đẹp mà chưa đi được bao nhiêu chặng đường đâu!!
"Xì, cái thằng này!! Sao cứ lải nhải mãi thế. Chúng ta biến thôi, Tuấn Hỷ, cố lên nhé ~ Tạm biệt!"
Cám ơn cậu nhiều lắm, THái Dân. Lý Vân Quân đáng ghét cuối cùng đã chuồn rồi, chỉ còn lại tôi và Khương Cẩm Thánh. Anh chẳng nói chằng rằng, cả hai cứ thế ngồi im trên chiếc ghế dài.
Học sinh và thầy cô đều đã về hết, trời cũng đã chạng vạng. Tên này xem ra rất buồn bã, bắt đầu hút thuốc.
"... Anh đừng hiểu lầm."
Tôi vất vả nói ra câu này.
"Anh không hiểu lầm."
"Thật à? Sao anh còn giận làm gì?"
"Anh không giận."
"Anh nói xạo, bây giờ rõ rành rành là anh đang giận."
"Không có."
"Dân Hữu chỉ là bạn trai trước kia của em thôi. Hồi đó em không quên được cậu ta... nhưng bây giờ đã quên rồi. Quả thật không nghĩ cậu ta... ối!!!"
Nụ hôn thứ hai với Cẩm Thánh. Không như lần trước, lần này tôi không phản ứng lại. Tuy trời rất lạnh, nhưng vòng tay Cẩm Thánh lại ấm áp cực độ, ấm áp đến nỗi không muốn xa rời, nên tôi cũng ôm anh chặt hơn.
"Không, anh không muốn người khác nắm tay em."
"Đó là..."
"Em nhất định không được lay động."
"Không đâu. Chắc chắn không mà. Anh đừng nghĩ lung tung."
"Nếu trong tim em đã bắt đầu có anh thì đừng thêm bất kỳ người nào khác."
"... vâng."
Lần đầu tiên chúng tôi nghiêm túc trò chuyện với nhau. Cả hai đều không ai chính thức nói quen nhau, nhưng giống như hai đứa ở bên nhau là điều tất yếu vậy, rất tự nhiên. Bây giờ là như thế đó. Tôi thích anh ấy quá. Và tôi cam tâm tình nguyện trở thành người của anh.
Chương 25
Đã đến ngày thứ 7 yêu thích của tôi rồi. ^^ Tên điên Khương Cẩm Thánh này. -_- Hôm nay vốn tôi định đi chơi với hắn, không ngờ hắn lại từ chối bảo mình có hẹn rồi. Tuấn Anh hình như cũng cùng đi hay sao ấy. Chưa đến 5 giờ đã đi rồi. Tức thật! >_< Tôi quyết định hẹn Trí Anh và Tiểu Mẫn đi chơi. Chống mắt lên mà xem nhé! Bọn tôi sẽ chơi vui hơn các người cho biết! Hừ!!
Ba đứa chúng tôi hẹn 7 giờ gặp nhau ở đường Nhân Tế. Mặc gì đây ta? Ừ. -_-a lục tung cả tủ quần áo hồi lâu, cuối cùng chọn một chiếc váy màu tím nhạt.
"Ha ha~"
Tôi soi mình trong gương. Hà hà, hôm nay nhìn có vẻ đẹp hơn trước nhiều! Ha ha ha. ^O^
Chuẩn bị xong xuôi rồi tôi vội nhào đến chỗ hẹn. Trên đường tôi nhìn thấy Dân Hữu và Y Giang Yến. Xem ra bọn họ đang cặp với nhau thật. Tôi quyết định mặc kệ. Tôi đã có Cẩm Thánh rồi, Dân Hữu chỉ là bạn thôi. *^^*
"Tuấn Hỷ!"
"A~ Tiểu Mẫn!! Woa, Tiểu Mẫn cậu hôm nay đẹp quá!"
"Ôi trời~ đẹp hơn mình mà còn nói nữa chứ!"
"Ha ha~ Hôm nay chúng ta vui vẻ hết mình đi nhé~"
"Đương nhiên rồi. Mà sao Trí Anh vẫn chưa đến nhỉ?"
Tiểu Mẫn hôm nay mặc chiếc váy ngắn màu đen, quả thật rất xinh đẹp.
"Thẩm Trí Anh!"
"A~ Các cậu thật là... sao hôm nay mặc đẹp thế hả? Phác Tuấn Hỷ!! Một mình nổi bật thế kia! Phiền phức quá, nhiều người cứ bu đến thì làm thế nào?"
"Ngốc!!"
Chúng tôi chọn một quán ăn gần đó. Bộ dạng Trí Anh mở nắp bia thật là điệu nghệ. -_-
Tôi không giỏi uống lắm nên chỉ uống một tí, nhưng Tiểu Mẫn và Trí Anh thì uống rất khá, giống như coi rượu là nước lọc í.
"Mấy hôm nay tớ và Tuấn Anh đang liên lạc với nhau!"
"Oái~ Thật hả??"
"Thật. Nhưng Tuấn Anh có vẻ hờ hững lắm. Chỉ là tớ luôn chủ động liên lạc thôi. ^^"
"Thế à."
"Tớ phải liên lạc trước, cậu ấy mới trả lời. Như thế tớ cũng thấy đủ rồi. Nghe đồn hôm nay Tuấn Anh đi uống rượu với các đàn anh."
"Vậy hả? Thế thì Khương Cẩm Thánh chắc chắn cũng đi chung rồi. -_-+"
"Thật ấy chứ. Mấy hôm nay Thái Dân buồn phiền nhiều lắm."
Trí Anh vừa nghe Tiểu Mẫn nói thế đã trở nên xúc động dữ dội. Có phải quá khích quá rồi không. -_-;;
"Cậu ấy bị sao vậy?"
"Hình như cãi nhau to với Na Lệ. Nghe nói Na Lệ thường qua lại với người khác."
"Con **************!!"
Trí Anh phẫn nộ chửi. Na Lệ một chân đạp hai thuyền... Không đúng, là N thuyền mới phải, chẳng trách bạn hiền chúng tôi giận dữ thế.
"Sao mấy hôm nay Phác Na Lệ với Y Giang Yến yên tĩnh thế?"
"Từ sau hoạt động lần đó là im tiếng luôn, không phá bĩnh nữa, chắc quê rồi."
"Thế à?"
"Chắc chắn. Chẳng phải mấy hôm nay không dám xuất hiện trước mặt cậu à? Nhìn thấy thế là đủ biết rồi. Nhưng cái con Phác Na Lệ bị điên hay sao thế? Thái Dân là người mà nó muốn đùa bỡn là đùa chắc? Thật là!! Thái Dân luôn nhịn nó, nó được nước nghĩ mình là ai chứ?"
Trí Anh hình như ghét cay ghét đắng Na Lệ. Tôi tuy cũng không thích cô ta, nhưng tôi càng ghét Y Giang Yến hơn. Chẳng bao lâu sau, trên bàn đã bày đầy N chai rượu rỗng. Đa số do Trí Anh và Tiểu Mẫn uống.
Đột nhiên Tiểu Mẫn la to. -_-;;
"Muốn gặp Tuấn Anh bây giờ quá."
"Hờ hờ, cậu vẫn thích nó thật à? Nhưng biết sao đây? Tớ không giúp gì được cho cậu... tớ cũng muốn cố gắng..."
"Tuấn Hỷ, tớ hiểu mà. Giờ tớ đang dần dần hiểu Tuấn Anh hơn rồi, Tuấn Anh vô tình quá. Có lúc gửi tin nhắn đại loại như tớ giờ đang mệt mỏi v.v..., tớ còn tưởng cậu ấy sẽ nói đừng để bị bệnh nhé... uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi ... này nọ, nhưng Tuấn Anh lần nào cũng tôi phải đi ngủ rồi, ngủ ngon nhé, hoặc ngày mai gặp v.v.."
"Không phải, Tuấn Anh trước giờ chưa hề nói những câu quan tâm người khác, thấy chối tai, nên mới nói thế. Trước kia sống ở Nhân Xuyên càng quá đáng hơn. Con gái mà ngồi bên cạnh cũng nổi giận. Trước kia nó ghét con gái lắm. Nhưng đến đây rồi thay đổi nhiều lắm đó. Cậu cứ đợi thêm đi!"
"Ừ, Tiểu Mẫn. Cậu cứ chờ xem sao!!"
"Trí Anh, cậu có người cậu thích chưa?"
Trước kia đã muốn hỏi rồi. Tò mò quá. -_-
"Tớ?"
"Ừ. *^^*"
È~ rốt cuộc là ai đây? Nói mau đi!!!
"... không có."
Lúc nói không có, thấy Trí Anh có vẻ rất đau khổ. Tại sao kia chứ?
Chúng tôi ngồi trong quán uống đến hơn 10 giờ rồi ra ngoài, tiếp tục hướng đến mục tiêu sau đó - karaoke!! Chúng tôi nhảy nhót hát hò như điên. Trí Anh uống rượu rồi có phải càng nhảy giỏi hơn? Nhảy càng đẹp hơn không? Hờ hờ~^^* ...
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000044s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml