watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Băng nhóm học đường ( phần 1 )
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Băng nhóm học đường ( phần 1 )


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 838
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter


Anh biết mình phải kìm chế mối hận thù trong lúc này… “Một con quái vật dù mạnh đến đâu, cũng sẽ chết nếu như có 1 con chuột nhỏ âm thầm phá hủy từ bên trong” – đó là lời dạy của cha mà anh luôn ghi nhớ và bây giờ nó đã được anh áp dụng…

-------------†--------------

Cũng tại thời điểm đó…

Hân chạy như bay trong hành lang của khách sạn Cẩm Vân, tiếng chân lịch bịch của cô hẳn cũng phải làm những người trong căn phòng 2 bên vách vô cùng khó chịu. Hân thở hổn hển, dừng lại trước 1 căn phòng và vặn thô bạo cái nắm cửa, nhưng nó đã bị khóa bên trong. Tức tối, cô xoay người, đá tung cánh cửa; bung cả ổ khóa. Và…Hân bàng hoàng đến tột độ khi chứng kiến cảnh anh chàng người yêu vốn hiền lành của mình đang trần như nhộng nằm âu yếm ả đàn bà tóc vàng, chỉ đắp tấm chăn ngang ngực. Ánh sáng bên ngoài hành lang hắt vào trong căn phòng mờ ảo, chỉ khẽ chiếu 1 luồng sáng nhẹ vào Hân, nhưng cũng đủ để tên phản bội ấy thấy được gương mặt đau khổ cùng cực của cô bạn gái đang đứng run run, chết trân trước cửa phòng. Hắn rút tay ra khỏi đầu ả đàn bà, ngồi giật phắt dậy như vừa chạm phải lửa, nhìn Hân mà không nói được lời nào… Rồi như muốn thay cho tiếng thét uất ức, cho những tháng ngày hạnh phúc giờ chỉ còn là những vết nhơ ghê tởm trong ký ức của mình; Hân chạy nhanh đến, tát vào mặt hắn 1 phát hơn cả trời giáng.

- Đồ… khốn… nạn…! – Hân nói rõ từng chữ 1 trong sự căm phẫn của mình
- Vậy cô muốn tôi phải làm sao?!! – hắn gào lên – tôi đâu phải là gay!!
- Sao…? – nước mắt cô bắt đầu rơi…
- Cô đâu có cho tôi đụng vào người cô, mẹ kiếp!
- Đê tiện! – Hân lại tát vào mặt hắn – lý do cũng kinh tởm như cái việc anh vừa làm trước mặt tôi!

Chợt hắn đứng phắt dậy, quấn nhanh chiếc khăn tắm lớn ngang hông. Đẩy vào vai Hân 1 cách thô bạo về phía cánh cửa

- Như thế nào là kinh tởm hả?! Cô tưởng cô là cái gì của tôi mà vào đây làm ầm lên như 1 con điên vậy? Nói cô nghe, cô chỉ được cái có tiền, cũng xinh đẹp – đoạn hắn chỉ tay vào trán Hân vẻ cười nhạo – nhưng cô dở hơi quá, dở hơi đến mức tôi phải tìm đến những đứa con gái khác để vui vẻ. Người như cô, sẽ chẳng có thằng nào yêu thật lòng đâu!
- Đây là con người thật của anh sao…? – môi cô run run, bàn tay thì siết chặt lại
- Thôi! – hắn phẩy tay – tôi cũng định nói với cô chuyện này, chúng ta chia…

Không đợi hắn nói hết câu, Hân liền tung vào mặt hắn 1 cú đấm chất lượng. Hắn loạng choạng; nhưng khi lấy lại thăng bằng, hắn vứt bỏ sự tự trọng của 1 thằng đàn ông; quay sang tát vào mặt Hân 1 tiếng “chát “ như tiếng sấm truyền. Hân như không biết đau, cô tát lại hắn và nhanh chóng khóa 2 tay không để hắn chống trả; rồi đánh thật mạnh vào gáy tên phản bội ấy kiểu bàn tay mở của thế võ karate. Hắn gục xuống, Hân liên tục đá vào ngực, vào bụng đến nỗi hắn suýt hộc cả máu. Mắt cô long sòng sọc lên như mất hết cả kiểm soát.

Tiếng động ồn ào và tiếng la hét sợ hãi của ả đàn bà tóc vàng khiến Hân bị những gã bảo vệ túm lấy và lôi ra ngoài, ném cô ra đất như thể cô chẳng đáng tồn tại…Xung quanh im ắng 1 cách đáng sợ như tâm hồn đang chết lặng của cô ngay lúc này…

Hân lái chiếc Nozza loạng choạng trong hơi men say, cô ước gì mình không có trái tim; để chẳng phải đau khổ, chẳng phải nhớ nhung, chẳng phải yêu thương 1 ai quá nhiều… Cô đã trao cả trái tim non nớt của mình cho Khoa, nhưng hắn đã bóp nát nó không 1 chút tiếc thương… Hân dừng xe trước quán café Caro, men rượu làm tất cả những ký ức hiện lên rõ ràng một cách chậm rãi như bức tranh được từ từ tô đậm lên… Cô thấy Khoa thật hiền lành và thư sinh trong chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt đang lung túng tìm cách bắt chuyện với cô… Rồi Hân phóng xe đi thật nhanh, gió thi nhau lùa vào khiến đôi mắt cô trở nên cay nồng… đôi mắt Hân nhòa đi, những ánh đén đường giờ như 1 mảng mực màu vàng chóe mà người họa sĩ bất cẩn làm rơi nó xuống mảnh giấy đen tuyền… Bầu trời có vẻ yên bình, không 1 chút sao trái ngược hẳn với những suy nghĩ điên rồ trong tâm trí Hân lúc này… cô muốn giết chết kẻ phản bội ấy, cô căm hận hắn, cô căm hận đàn ông…!

Chợt! chiếc cột điện lù lù hiện ra trước mắt cô. Vì thắng gấp trong tốc độ khá nhanh khiến xe mất đà ngã “rầm” bên vệ đường, Hân cũng té nhào ra đất…Trong cơn mơ mơ màng màng, cô chỉ nghe loáng thoáng tiếng vài người đi đường và tiếng 1 thanh niên cùng giọng nói rất ấm áp… hắn hỏi cô những câu hỏi gì đó…cô không rõ nữa…đại loại như hắn hỏi cô có làm sao không, nhà ở đâu,… Rồi ý thức cô mất hẳn.

Khi ý thức loáng thoáng trở lại, Hân thấy mình đang tựa vào lưng và ôm hờ 1 người con trai, mùi hương ở tóc người này khiến cô cảm thấy thật dễ chịu và muốn ngủ thiếp đi…Chợt anh dừng xe lại; rồi quay sang vòng vào eo cô. Như phản xạ có điều kiện, Hân vung tay tặng vào mặt anh 1 cái tát.!

- Cái cô này! Cô làm gì vậy?! – chàng trai có vẻ tức giận
- Tên biến thái này… - Hân lè nhè – định… lợi dụng tôi hả…!?
- Cô điên hả? Tôi chỉ định đỡ cô xuống xe thôi!

Rồi Hân lại nghe thêm giọng nói của 1 người thanh niên nữa…

- Gì mà ồn ào vậy Quân?!
- Nhỏ hiểu lầm tao định dê nhỏ, khổ ghê – anh thở dài
- Các anh là ai…? – Hân xoa xoa cái đầu đang nhức như búa bổ của mình
- Người tốt bụng đưa cô về nhà; mà còn bị đánh oan uổng – anh nói vẻ hờn trách, nhìn sang cậu bạn – mày dẫn xe con nhỏ lại trước cửa nhà nè Khang, mắc công tý nhỏ lại nói tao với mày chôm xe xịn bây giờ.
- Sao anh biết nhà tôi? – cô nhìn chằm chằm vào Quân vẻ hoài nghi
- Cô nói địa chỉ trong lúc mơ mơ hay sao đó, lại còn nhắc đến cái tên Khoa Khoa gì nữa.
- Im đi!! – Hân trợn mắt, xông lại Quân 1 cách giận dữ - đừng bao giờ nhắc đến cái tên dơ bẩn ấy trước mặt tôi!!
- Ờ ờ…. Quân khẽ lùi lại, nhìn cô bằng cặp mắt vô cùng kì lạ….
- Thôi mệt hai người quá! – Khang nhăn mặt – khuya lắm rồi, xe cô đây, chìa khóa vẫn còn trong ổ, nhà cô thì ngay trước mặt đó.
- Ừ về thôi Khang – Quân níu áo cậu bạn – mặc nhỏ đi, làm ơn mắc oán, hôm nay đúng là đủ chuyện xui xẻo.

Hai người leo lên chiếc xe wave cà tang, phóng đi mất hút trong màn đêm… Hân thẫn thờ nhìn theo họ; lẩm bẩm câu “ đủ chuyện xui xẻo” của anh chàng khi nãy rồi cười lên như phát cuồng… cô khổ sở bấm chuông cửa xong ngồi phịch xuống đất… và bật khóc như 1 đứa trẻ…


Chương 3 : Trả thù

Quân bắt đầu nhớ mặt từng thành viên trong Killer để âm thầm trả thù chúng khi có cơ hội. Tình cờ bắt gặp Trung và Nam cúp tiết trốn vào nhà vệ sinh hút thuốc, anh liền “nhá” cho ông thầy giám thị nổi tiếng dữ dằn của trường, sau đó, anh loan tin đồn rằng đám thằng Hải lôi kéo thành viên để tạo lập nhóm mới khiến Vũ vô cùng tức giận, báo hại có vài người gây gổ, đánh nhau chí chóe; làm rầm rộ cả trường. Rồi Quân lại còn âm thầm đánh lén những đứa một sao, hai sao của nhóm trong lốt mặt nạ tề thiên…! Cả Killer đều xôn xao về chuyện những thành viên luôn gặp chuyện xui xẻo trong vài ngày gần đây, qua trao đổi với nhau, họ cùng nghi ngờ 1 điều : Cái thằng “tề thiên” là thủ phạm của tất cả chuyện này! Rất nhiều câu hỏi được đưa ra: “Sao nó lại nhằm vào nhóm mình?”, “Ai mà dám gây hấn với Killer chứ?”, “Không biết anh Vũ có bị tấn công chưa?”…và họ thề là phải tìm cho bằng được thằng ôn nào gây ra những chuyện này, nhưng rất tiếc, với tài nhanh nhẹn của Quân, họ khó mà có cơ hội để thực hiện lời thề của họ…

Chiều thứ 6 hôm đó, Quân vì quên mất hôm nay phải tập trung nên đã đến trễ ( mặc dù biết muộn nhưng vẫn đi bộ tàn tàn ). Đến nơi, anh thích thú khi nhìn thấy Thiên Vũ đang chống tay lên hông, môi cong cớn quát nạt đám thằng Hải và những đứa gây gổ đánh nhau trong trường. Khi thấy Quân, sắc mặt Vũ còn tệ hơn, anh chau mày, chỉ tay vào Quân 1 cách giận dữ

- Đi ra đằng kia! Hít đất 500 lần cho tôi!!
- Cái gì??? Anh đi…. – cũng may là Quân kịp thời bịt miệng mình lại
- Thằng xấc xược này…! – Vũ nheo mắt tiến đến gần Quân – định nói gì đấy?!
- Tôi chỉ đi trễ có 10 phút, 500 lần là quá nhiều!
- Hỏi lần cuối, có chịu phạt hay không.!? – vị thủ lĩnh trừng mắt đe dọa
- Vô lý! Tôi không làm!

“Bốp!”, Quân loạng choạng, ngã phịch xuống đất. Vũ đã ra đòn lúc nào? Sao Quân không thấy được…? Đang hơi hoảng loạn trong lúc bị dính cú đấm bất ngờ của thủ lĩnh, thì Quân lại có cảm giác đau điếng ở tay, ngước lên, anh thấy Thiên Vũ đang trừng mắt nhìn anh lạnh lùng

- Sao? Né giỏi lắm mà?
- Là lãnh đạo mà anh dùng bạo lực để ép buộc người khác – Quân nhếch mép khinh thường – tôi không phục!
- Đây không phải bạo lực! – Vũ ấn mạnh bàn chân của mình vào tay Quân – đây là kỉ luật thép! Không như thế này thì tôi lãnh đạo được mấy thằng như các cậu sao?!

Quân khẽ nghiến răng, dùng cạnh bàn tay bổ thật mạnh vào chân Vũ, anh hơi nhăn mặt nhưng vẫn đứng vững; co chân, đá 1 góc 45 độ vào má phải của Quân!

- Vẫn còn biểu tình hả cái thằng này!! – Vũ nhíu mày, giọng nói lạnh băng nhưng vẫn đầy sự giận dữ

Quân im lặng không trả lời, gồng bàn tay lên để chống lại cơn đau xé thịt. Chợt Vũ lại tung thêm 1 cú đá chắc nịch thẳng vào mặt anh chàng tội nghiệp…

- Câm à?!!

Bỗng Hoàng chạy đến, gõ nhẹ vào đầu Quân 1 cách rất hài hước, rồi nhấn lia lịa đầu anh lên xuống như đang giã gạo

- Thằng đần, nói là cậu chịu phạt đi – Hoàng quay sang Vũ cười xòa – đó, nó chịu phạt rồi, bỏ chân ra đi ông.
- Không việc gì phải bênh vực nó. – Vũ nghiêm giọng – 1 vài lần như thế này thử xem còn dám chống đối tôi không.!
- Được rồi!!! – Quân nhắm mắt lại, nghiến răng như đã hết chịu nổi cơn đau ở tay – tôi sẽ hít đất! anh bỏ chân ra hộ tôi!

Vũ lạnh lùng lê chân ra khỏi bàn tay đã đỏ ửng, phồng rộp vương 1 chút máu của Quân; rồi đi nhanh về phía những thành viên trong nhóm, bắt đầu mắng xối xả đứa nào làm ồn từ nãy đến giờ và tiếp tục xử những đứa “có tội”. Hải từ thành viên 4 sao, bị giáng xuống thành 3 sao vì tin đồn thất thiệt, 2 thằng Trung và Nam bị bắt nhảy ếch 10 vòng sân công viên và những đứa gây gổ đánh nhau thì bị hít đất 200 lần!

Quân vừa hít đất vừa nhìn tụi nó đầy vẻ khoái chí…nhưng không lâu sau…anh đã mệt mỏi, nằm phịch xuống đất; Quân len lén nhìn sang Thiên Vũ thì thoáng giật mình khi thấy vị thủ lĩnh đang trừng mắt nhìn anh, anh khẽ lườm lại và…hít tiếp. Trong hơi hở hổn hển và mùi mồ hôi mặn nồng, Quân nghe Vũ nói về chuyện gì đó như… tìm 1 đội phó tạm thời để thi đấu với trường khác vào chủ nhật tuần này. Anh khẽ liếc mắt về đám đông quan sát. Chẳng có thằng nào “dám” xung phong để thi đấu, ngoại trừ thằng Trung đang thở hổn hển vì vừa nhảy ếch xong. Vũ khẽ nhíu mày và chỉ nói vỏn vẻn 2 từ :”Không được!” với nó. Trong đầu Quân chợt nảy ra 1 ý tưởng…khá điên rồ nhưng không kém phần thú vị, Quân sẽ làm cho Killer mang nhục vì thua cuộc trong chủ nhật này. Nhưng khi cả nhóm đã ra về hết, chỉ còn lại Vũ, Hoàng và Quân. Toàn thân Quân rã rời, không 1 chút sức lực, mồ hôi tỏa ra như tắm, rơi vài giọt xuống khoảng sân vắng lặng. Từng khớp xương của anh như muốn bung hết cả ra…Bây giờ tự nhiên anh thấy việc bị thầy giám thị bẹo lỗ tai khi đi trễ là chuyện quá ư bình thường, thậm chí là quá hạnh phúc! Hoàng ngồi nhổm trước mặt Quân, chống 2 tay lên cằm vẻ ể oải, nhưng giọng nói vẫn đầy sự thông cảm… ...
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000063s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml