watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Kẻ cướp tình yêu - p1
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Kẻ cướp tình yêu - p1


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 660
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Chương 1 : Gió đông mang anh đến

Ngày nào cũng vậy hầu như Đan luôn chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ để có thể quan sát thành phố về đêm lên đèn rực rỡ. Lâu lâu vài cơn gió lạnh thổi qua khiến tóc Đan nhẹ bay theo gió. tay nhẹ nhàng khuấy ly cà phê đen rồi đưa lên miệng nhấp môi. Không biết từ bao giờ Đan đã trở thành khách quen của quán này. SWEET COFEE có thể được coi như là nơi thân thuộc thứ 2 của cô. Đan thích vị cà phê đen nơi đây nó mang vị đăng đắng mà lại rất thơm. Không biết tại sao cô lại thích cà phê đen đến vậy hay là do nó cũng mang vị đắng như cuộc đời mà Đan đã trải qua??

Tự kéo mình ra khỏi dòng suy nghĩ đang ào ạt kéo về. Đan cầm ly cà phê hớp một ngụm rồi đưa mắt đảo một vòng quanh quán. Tiếng nhạc ballad du dương ánh đèn vàng hiu hắt. Ánh mắt cô dừng lại chỗ quầy Bar. Một dáng người cao ráo dáng vẻ phong trần đang đắm mình trong nhửng ly rượu Henessy loại nặng. Nhìn người con trai xa lạ ấy không hiểu sao lòng Đan lại xuyến xao vô cùng. Đan bước đến gần và ngồi xuống chiếc ghế đối diện. Hai tay chống cằm quan sát "người lạ mặt". Anh ta rất đẹp. Đẹp nhất trong những người con trai mà Đan đã từng gặp. Đôi mày rậm lông mi dài cong vút. Ánh mắt màu hổ phách huy hoàng. Sóng mũi cao dập dừa thẳng tấp. Đôi môi gợi cảm. Đó là những gì Đan đang chăm chú nhìn vào như kẻ mất hồn.
Bỗng đôi môi kia mấp máy:
_Nhìn đủ chưa?
Đan giật bắn mình như kẻ vừa giành lại hồn. Dáng vẻ bỗng trở nên lúng túng vô cùng khi thấy đôi mắt ấy đang nhìn xoáy vào tim cô một cách lạnh lùng. Cô mỉm cười nụ cười khiến biết bao chàng trai phải gục ngã:
_Vẫn còn muốn nhìn tiếp!
Nhưng sắc thái của kẻ đối diện không mảy may suy xuyển tí nào. Đôi mày khẽ nhíu lại rồi anh ta đưa ly rượu lên miệng nốc cạn một hơi. Rôi dằn mạnh ly rượu xuống bàn lạnh lùng nói:
_Thêm rượu!!
Đan ra hiệu cho bồi bàn đến rót thêm cho anh ta. Nhìn hai chai Henessy hạng nặng rỗng không trước mặt mà Đan suýt choáng. Thầm nghĩ bụng:
_Tửu lượng anh ta khá thiệt!!
Ánh mắt vẫn không rời khỏi anh ta. Cô quan sát kĩ đến từng cử chỉ và nét mặt. Bất chợt hỏi vu vơ:
_Anh đang buồn??
Đôi mắt màu hổ phách rời ánh mắt khỏi ly rượu rồi nhìn cô dần chuyển sang màu đen sậm. Anh ta lạnh lùng nói:
_Cô không phải loại con gái tôi thích, biến đi!!
Đan khẽ nhíu mày vì sự xúc phạm của con người trước mặt rồi khóe miệng dần giãn ra thành nụ cười.
_Anh cũng không phải loại người tôi thích!!
Anh ta không mảy may ngạc nhiên nhưng vẫn bình thản cầm ly rượu lên lắc nhè nhẹ. Đan nói tiếp:
_Chỉ là tôi thích nhìn vẻ bề ngoài của anh!! rồi cô thủng thẳng bỏ đi.
_Ngồi xuống!!
Giọng nói bất ngờ phát ra từ phía sau khiến Đan ngạc nhiên vô cùng. Cô quay lại nhìn anh ta:
_Gì??
Anh ta gằn giọng:
_Ngồi xuống!
Không hiểu sao cái bản tính ngang ngạnh của cô nàng lại biến đâu mất. Đan lẳng lặng kéo ghế ngồi xuống đối diện anh ta và tiếp tục quan sát từng cử chỉ hành động của "kẻ đối diện".
Anh lạnh lùng hỏi:
_Uống gì??
Ánh mắt cô vẫn không rời khỏi khuôn mặt của anh ta:
_Cà phê đen!
Anh ta ra hiệu cho bồi bàn đến rồi chỉ vào Đan và nói:
_Mang cho cô ta cà phê đen!
Anh bồi bàn nhìn cô mỉm cười rồi gật đầu lui đi.
Đan nheo mắt nhìn "kẻ đối diện" một cách khó hiểu. Anh ta quả thật vô cùng lạnh lùng và khó hiểu. Đây là loại người mà lần đầu tiên cô tiếp xúc. Một thứ cảm xúc trào dâng mạnh mẽ trong lòng thôi thúc cô tìm hiểu con người này.

Quan sát anh ta một hồi khá lâu Đan chậm rãi đưa ly cà phê lên môi nhấp rồi xoa hai tay vào ly cà phê:
_Anh tên gì vậy?
Anh ta không đáp nhìn Đan rồi đứng dậy bỏ đi. Không hiểu cô nghĩ sao mà lại bật dậy chạy theo sau anh ta. Anh chàng đó cao thiệt nên bước chân anh ta cũng dài ra khiến Đan đi mà như chạy mệt bở hơi tai cuối cùng chỉ biết đứng nhìn anh ta leo lên chiếc limo màu đen rồi chạy mất. Đan đứng ngơ người ra cảm thấy hụt hẫng xen lẫn một vài sự thích thú. Anh ta thật sự khiến cô trở nên khác người như vậy sao?.
_Biến thái thật! Đan lầm bầm rủa bản thân mình.

Vốn là một đứa con gái vô cùng xinh đẹp khiến bao kẻ ngẩn ngơ Đan đâu có ngờ có ngày sẽ bị thần tình yêu phóng đại cho một mũi tên dính vào cái tên "lạnh lùng" chết tiệt kia chứ. Đan nhếch miệng cười.
_Hãy đợi đấy em sẽ tìm ra anh!
Thanks


Chương 2 : Thói quen khó bỏ

Từ ngày hôm đó Đan đến quán thường xuyên hơn nhưng người mà cô trông mong lại không thấy xuất hiện. Vài con gió mang cái không khí lạnh buốt thổi qua khiến cô rùng mình. Đan bật cười vì sự ngốc nghếch của mình rồi bước đến quầy tính tiền. Một vài ánh mắt dõi theo cô nhưng cô chẳng mảy may quan tâm đến. Vừa bước ra cửa thì bất chợt cơn mưa ập đến ào ạt như bão. Từ trong màn mưa chiếc limo màu đen quen thuộc đang từ từ tiến lại gần và dừng trước quán. Người mà Đan trông mong cuối cùng cũng đã đến nhưng anh ta không chỉ đến một mình. Theo sau anh ta là một cô gái tuy không rực rỡ như Đan nhưng trông cô ta cũng không tồi chút nào. Anh ta đi qua cô và không thèm nhìn cô dù chỉ một lần. Còn cô gái nhìn Đan đầy thách thức. Thấy thế nên cô quyết định quay trở vô trong và ngồi vào bàn của hai kẻ "khó ưa" ấy rồi Đan còn khuyến mãi cho họ thêm một nụ cười chết người của mình. Cô gái nhìn Đan tỏ vẻ khó chịu nhưng Đan chẳng may may quan tâm đến cô ta ánh mắt cô vẫn luôn hướng về phía "tảng băng" trước mặt.
_Em vẫn chưa biết tên anh!
Cô gái lườm Ly một cái rồi vòng tay qua eo "tảng băng" dịu dàng hỏi:
_ Anh quen cô gái này sao??
Anh lạnh lùng đáp:
_Không quen!!
Đan hơi sựng người vì câu nói ấy cô mau chóng lấy lại phong thái kêu ngạo và nói:
_Tui cũng không quen anh, chẳng qua là tui thích nhìn vẻ bề ngoài của anh!

Anh ta nhìn Đan đầy khó hiểu. Bắt gặp ánh mắt màu hổ phách đang nhìn mình nên Đan mỉm cười thật tươi với anh. Cô gái nhìn Đan rồi lại nhìn anh ta đầy lo lắng:
_Anh à em không thích chỗ này hay mình đi chỗ khác đi!

Anh ta đứng dậy và thủng thẳng bỏ đi còn cô gái cũng mau chóng bước theo sau anh chàng. Trước khi đi cô không quên ngoái lại nhìn Đan lần cuối.Đan vẫn ngồi đấy với vẻ mặt vô cùng thản nhiên thậm chí cô còn mỉm cười chào tạm biệt đối thủ. Những người xung quanh nhìn cô bằng ánh mắt e dè, có lẽ là ái ngại vì họ nghĩ đầu óc cô không được bình thường.

Ngoài trời mưa tầm tã không ngớt. Đan tần ngần trước mái hiên đợi mưa tạnh khá lâu mới quay trở về nhà. Ngôi nhà mà cô chẳng muốn vể một tí nào.

Chương 3 : Gặp lại

Vừa về tới cửa nhà là thái độ của Đan thay đổi hẳn. Vẻ mặt cô trờ nên lạnh lùng đáng sợ hơn bao giờ hết. Đan nhìn cái kẻ đang lả lơi buông lời ngon ngọt với cha cô ngay trên ghế salon phòng khách bằng ánh mắt rực lửa. Thoáng thấy cô ta sở nên e dè sợ sệt nên Đan đi thẳng một mạch về phòng mình. Đan ngả người lên nệm rồi bực tức ném cái gối bay vào góc phòng:
_Khốn kiếp, mẹ chỉ vừa mất một tháng thôi mà. Tại sao các người có thể thản nhiên đến như vậy?

Cơn tức giận như kéo cô quay trở về cái ký ức khiến cô sợ hãi nhất:
_Mẹ ơi, mẹ tỉnh lại đi, mẹ đừng bỏ con mà!!
_Mẹ ơi!!
Trong tiếng khóc nức nở cô vẫn cô gắng lay mẹ cô dậy. Mà sao bà vẫn nằm im trên chiếc giường trắng muốt. Các vị bác sĩ đứng xung quanh nhưng chẳng thể làm được gì hơn nữa. Chiếc máy thở ôxy cũng đã được rút ra từ lâu. Chỉ tại cô bị xúc động quá mạnh nên không thể chấp nhận cái sự thật đang diễn ra. Ba cô cái người mà cô gọi bằng ba lúc mẹ cô ra đi ông cũng vẫn không đến vì ông đang mải mê ở cạnh cô người tình bé nhỏ của mình trong khi cô ả chỉ đáng tuổi con ông. Mẹ cô là một người phụ nữ hiền lành phúc hậu. Chính vì thế nên bà đã bị một đứa con gái chỉ đáng tuổi con mình cướp đi cái hạnh phúc đã từng thuộc về bà suốt một chặng đường dài. Đan nhếch miệng cười cay đắng cô tự hỏi:
_Tại sao những người hiền lành tốt bụng luôn nhận được đau khổ mà người xấu thì luôn được hạnh phúc? Thế thì cần gì phải làm người tốt??

Khoác vội chiếc áo khoác Đan chạy xuống gara và lấy chiếc BMW mui trần đỏ chói phóng đi. Ngoài trời mưa tầm tã thế mà Đan chẳng buồn nâng mái che của xe lên cứ mặc cho mưa tuôn xối xả. Cô cứ thế nhấn ga mà chạy. Gió thổi lạnh buốt cả hai tay môi Đan tái đi vì lạnh. Đan chạy lướt qua con hẻm trống vô tình cô thấy một đám người tay lăm le vũ khí đang bu quanh một người con trai tay không có một tấc sắt nào. Đan nhấn ga trờ xe tới rồi hét lên:
_Mau lên đây!!
Người con trai vội phóng lên xe cô mau chóng nhấn ga cho xe chạy đi. Đám côn đồ đó vội chạy đuổi theo một đoạn thì không còn thấy nữa. Lúc này Đan mới quay sang hỏi thăm người cô vừa cứu:
_Không sao chứ??
Người con trai thôi ngoái lại phía sau và quay sang nhìn cô:
_Sao lại là cô?
Thì ra là người cô trông chờ bấy lâu nay. Đan cũng ngạc nhiên không kém nhưng cô nàng chỉ nhếch miệng cười:
_Nếu biết là anh thì tôi sẽ không dừng lại!
_Dừng xe!! đột ngột anh ta quát lên khiến Đan giật mình loạng choạng tay lái. Anh ta nói tiếp:
_Tránh ra để tui lái cho!!
Đan ngạc nhiên nhìn anh ta nhưng rồi mau chóng đổi chổ cho anh ta. Cô cố lẩm bẩm đủ cho kẻ bên cạnh nghe thấy:
_Anh ta bị thần kinh à? Có cần phải hét lớn dữ vậy không??
Dù biết anh ta nghe được những gì cô nói nhưng anh ta lại khiến Đan cảm thấy bực tức hơn vì anh chàng cứ im lặng đến khó hiểu. Anh ta nhấn ga cho xe chạy nhanh hơn. Đan vốn đã quen với tốc độ nên cô không phản ứng gì với cái tốc độ kinh khủng 80km/h của anh ta. Thấy anh lâu lâu lại nhìn qua kính chiếu hậu nên Đan cũng bắt chước nhìn theo thì thấy theo sau xe của Đan và anh có hai chiếc BMW màu đen đang bám sát phía sau. Đan khều anh:
_Bọn họ đuổi theo anh phải không??
Anh ta chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ:
_Uh!!.

Rồi lại nhấn ga mạnh thêm cho xe vọt đi nhanh hơn. Cả ba chiếc xe rượt đuổi nhau với vận tốc gần 100km/h khiến Đan có cảm giác như mình đang đóng vai caxcarder cho một bộ phim hành động. Cô quay sang nhìn kẻ đối diện thấy sắc mặt anh ta vẫn bình thản đến lạ. Rượt đuổi gần nửa tiếng đồng hồ trên đường cao tốc mà hai chiếc BMW màu đen kia vẫn chưa chịu bỏ cuộc thế mà cái kim xăng của chiếc xe cứ đều đều di chuyển về vạch số 0 to oạch được tô màu đỏ chói. Đan bắt đầu cảm thấy lo lắng cô nàng ngập ngừng nói:
_Tui phải báo với anh một tin buồn. Đan vừa nói dứt câu thì máy xe đột ngột tắt. Theo đà xe chạy được một đoạn ngắn rồi dừng lại. Đan méo mặt:
_Xe hết xăng rồi!!
Anh ta đẩy cửa xe ra và phóng xuống trong tít tắc. Đan trố mắt ra nhìn. Bỗng anh chàng nạt khiến Đan giật mình:
_Còn ngồi ngây người ra đó làm gì?
_Mau lên!!

Anh vội vàng vòng qua phía bên chỗ cô mở cửa và kéo tay cô. Thế là cả hai bắt đầu chạy thục mạng. Chạy trên một đôi giày cao gót thật không hề dễ tí nào. Mặt cô nhăn lại như con khỉ thế mà ai kia vẫn cứ vô tư kéo tay cô mà lôi đi. Cả hai chạy vào trong một con hẻm vắng khá nhỏ. Cô thở hổn hển. Anh cũng đã thấm mệt. Lâu lâu anh nhìn lại phía sau xem có ai đuổi theo hay không. Còn cô thì hầu như không còn tâm trạng để mà dòm ngó xung quanh nữa chỉ biết cắm đầu chạy thục mạng theo anh. Cảm thấy không thể chịu được nữa nên cô liền nói:
_Tôi mệt quá...không chạy nổi nữa...anh chạy tiếp đi!! rồi cô thở hổn hển nhìn đến tội.
Anh nhìn dáng vẻ đáng thương của cô nên mủi lòng:
_Vậy nghỉ một tí đi!! ...
123...6>>
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000078s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml