watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Kẻ cướp tình yêu - p3
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Kẻ cướp tình yêu - p3


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 791
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter

_Làm gì mà ngẩn người ra thế??
Đan mỉm cười cô ngã đầu vào vai Thạc Hy:
_Em đang suy nghĩ!!
Một bên mày rậm của Thạc Hy khẽ nhướn lên đôi chút, anh nhìn cô khó hiểu:
_Về chuyện gì??
Đan dần ngước đôi mắt ướt lên và nhìn đăm đăm vào đôi mắt màu hổ phách của kẻ đối diện cô chậm rãi hỏi:
_Nếu một ngày em phản bội anh thì anh có tha thứ cho em không?
_Không!! còn em??
Đan mỉm cười:
_Em cũng sẽ không tha thứ cho anh!! vừa nói cô vừa dúi đầu vào ngực Thạc Hy, Đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô đặt yên vị trên ngực anh. Cô rất thích làm thế bởi vì nếu đặt bàn tay ở đây cô sẽ cảm nhận được rất rõ từng nhịp tim của anh.

Đan đang thiêm thiếp ngủ trên vai Thạc Hy thì chuông điện thoại reo lên inh ỏi khiến cô giật mình mở mắt ra nhìn anh. Thạc Hy chậm rãi lấy điện thoại ra. Đan cũng tò mò nhìn vào màn hình điện thoại của anh nhưng cô chỉ thấy một dòng số chưa được lưu tên. Thạc Hy đứng lên và vội vã cầm điện thoại ra ngoài nghe. Thái độ của anh khiến Đan không khỏi ngạc nhiên cô chỉ còn biết ngồi đó và nhìn theo anh chàng mặc dù lòng rất muốn chạy theo nghe xem ai gọi. Người ta nói khi yêu con người ta rất ích kỉ và Đan cũng thế cô cũng không thể chia sẻ tình yêu của mình cho bất kì ai.

Một lúc lâu sau Thạc Hy quay lại và ngồi xuống cạnh cô, Đan khẽ hỏi ánh mắt rụt rè:
_Có chuyện gì vậy anh??
_Àh, không có gì đâu!! Nói rồi anh kéo đầu Đan tựa lại vào vai mình và quay trở lại giấc ngủ. Tựa đầu vào vai Thạc Hy Đan vẫn giữ im lặng đôi mắt cô mở to. Đầu óc vận hành hết cỡ để lí giải hành động kì lạ của Thạc Hy. Đan vòng tay ôm chặt lấy người Thạc Hy cô thầm nói:
_Đừng phản bội em anh nhé!!

Thời gian chậm chạp trôi qua Đan dần chìm vào giấc ngủ. Thạc Hy nhẹ nhàng bế cô và đặt lên giường. Anh khẽ cúi xuống hôn vào đôi môi mềm mại của cô rồi quay bước đi.

“….”

Những tia nắng ban mai xuyên qua tấm mành cửa mỏng manh chiếu sáng gian phòng. Đan đưa tay lên dụi dụi mắt rồi quay sang nhìn đồng hồ cũng còn khá sớm để bắt đầu một ngày mới. Ánh mắt cô dừng lại nơi tấm giấy được cái đồng hồ đè lên. Cô đưa với tay lấy mảnh giấy giở ra và xem rồi nhoẽn miệng cười. “Anh đi làm, em dậy thì ăn sáng đi nhe!!” nét chữ không lẫn vào đâu được của Thạc Hy khiến lòng Đan cảm thấy ấm áp vô cùng. Mặc dù anh chưa bao giờ nói yêu cô nhưng những hành động của anh cũng đủ khiến cô cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian rồi. Đan ngồi bật dậy và bước đến cửa sổ cô đẩy mạnh cửa sổ mở ra rồi vươn vai hít thở cái bầu không khí ban mai trong lành.

Bất chợt nghĩ đến một điều gì đó thú vị Đan nhoẽn miệng cười. Cô vội vệ sinh cá nhân và bước đến tủ quần áo. Cô lựa cho mình một bô váy màu kem nhạt và đôi giày cao gót màu nude. Màu sắc của bộ váy khiến nước da trắng của cô càng thêm nổi bật. Đan vơ lấy cái túi LV màu đỏ đỏng đảnh rồi bước đi.

Chiếc BMW màu đỏ quen thuộc dừng lại trước cổng một tòa nhà to lớn bằng kiếng trong suốt cao chót vót. Đan đẩy cửa xe và bước xuống. Anh chàng nhân viên bảo vệ bước đến nhận chìa khóa xe từ tay Đan và leo lên lái xe về bãi đổ. Đan bước vào trong tòa nhà. Cô nhân viên lễ tân nhìn Đan mỉm cười giọng ngọt ngào:
_Xin chào quý khách, quý khách cần tìm ai!!
Đan mỉm cười đáp lễ:
_Tôi tìm tổng giám đốc!!
_Quý khách có hẹn trước không ạ?
Đan lắc đầu:
_Cô chỉ cần báo với anh ấy có bạn gái kím là được rồi!!
Cô nhân viên lễ tân ái ngại nói:
_Nhưng bây giờ tổng giám đốc không có ở đây. Từ sáng tổng giám đốc đã ra ngoài cùng …!! Cô nhân viên bỏ lửng câu nói ánh mắt cô ta nhìn Đan tỏ vè ái ngại. Đan khẽ chau mày:
_Cùng ai??
_Cùng tiểu thư Louse rồi!!
_Louse, cô ta là ai??
Cô nhân viên lễ tân trầm ngâm suy nghĩ rồi đáp:
_Cô ấy là con gái của chủ tịch tập đoàn ASEAN!!
Cái tên ASEAN khiến không khỏi ngạc nhiên. Vì vốn dĩ ASEAN là một tập đoàn rất có thế lực. Nhưng tại sao Thạc Hy lại đi cùng cô gái đó?? Đan đưa mắt nhìn cô nhân viên rồi hỏi:
_Cô có biết họ đi đâu không??
Cô gái nhìn Đan rồi lắc đầu. Đan chào tạm biệt cô gái rồi quay bước đi. Trong lòng bỗng trở nên rối bời. Đầu óc vận hành hết cỡ để trả lời hết những câu hỏi đang hiện lên trong đầu.

“…..”

SWEET COFEE những ngày mùa thu cũng rất đông khách. Đan tiến đến chỗ ngồi cạnh cửa sổ quen thuộc của mình nhưng lại khựng lại cô ngạc nhiên khi thấy Quân đang ngồi ngay chỗ ngồi quen thuộc của cô và nhâm nhi tách cà phê nóng. Dường như thấy Đan Quân mỉm cười. Đan cũng mỉm cười đáp lại rồi tiến đến chỗ Quân và kéo ghế ngồi xuống đối diện anh chàng:
_Em không ngờ lại gặp anh ở đây đó!
Quân đưa ly cà phê lên nhấp môi và chậm rãi nói:
_Anh là khách quen của quán mà!
Đan nhìn anh chàng nghi hoặc:
_Em cũng là khách quen nhưng mà em chưa từng thấy anh vào quán này bao giờ!
Quân mỉm cười:
_Anh bắt đầu trở thành khách quen của quán từ khi anh biết em cũng hay đến đây!
Đan thoáng ngạc nhiên nhìn Quân rồi trả lời qua loa:
_Vậy sao! Bởi vì cô không muốn câu chuyện đi quá sâu. Đôi lúc những chuyện như thế thường dẫn đến những tình huống khó xử. Quân lại đưa ly cà phê lên miệng hớp một ngụm. Ánh mắt anh dần chuyển từ ly cà phê sang nhìn Đan chăm chăm khiến Đan cũng phải cảm thấy hơi ngượng nghịu. Vờ như không để ý Đan đưa mắt nhìn về chỗ quầy pha chế.
_Đan à, anh có chuyện muốn nói với em! Giọng Quân chậm rãi cất lên rõ ràng. Đan quay sang nhìn Quân:
_Anh nói đi!
Vẻ mặt anh chàng bỗng trở nên nghiêm trang, anh nhìn Đan dịu dàng nói:
_Làm bạn gái anh nhé?
Lời đề nghị của Quân khiến Đan không khỏi ngạc nhiên song cô vẫn giữ thái độ bình thản vô cùng:
_Nhưng em có người yêu rồi!
Quân nhìn Đan mỉm cười:
_Anh biết, anh sẽ đợi! nói rồi anh đứng lên tiến về phía Đan rồi bất ngờ cúi xuống hôn lên trán cô thay lời chào tạm biệt. Khiến Đan vừa bối rối vừa ngượng ngùng cô ngồi lặng thinh không nói gì nhìn theo bóng Quân dần khuất sau cánh cửa kính. Đây là lần thứ 3 anh hôn tạm biệt cô như thế.
Chương 22 : Tin tưởng tuyệt đối

Hoàng hôn dần buông xuống cũng là lúc mọi vật sắp sửa bị cái màn đêm đen kịt nuốt chửng. Thạc Hy quay trở về nhà trong bộ dạng mệt mỏi. Anh cởi áo khoác ra và treo lên giá treo đằng sau cánh cửa và đưa tay lên bật công tắc đèn rồi ngạc nhiên khi thấy Đan đang ngồi co ro trên ghế sofa. Anh tiến đến gần chỗ Đan dịu dàng hỏi:
_Sao vậy??
Đan ngước đôi mắt ướt lên nhìn anh:
_Hôm nay anh đi đâu vậy?
Dường như đã hiểu lí do vì sao Đan lại như thế nên Thạc Hy nhoẽn miệng cười tay đưa lên xoa đầu cô:
_Anh đi với Louse!
Đan ngước mắt lên nhìn thẳng vào đôi mắt màu nâu hổ phách tuyệt đẹp kia:
_Anh không có tình cảm với cô ấy phải không?
Thạc Hy gật đầu. Có lẽ Đan chỉ cần như vậy thôi, cô vội ôm chầm lấy Thạc Hy khóe miệng nhoẽn ra thành nụ cười rực rỡ. Mùi hương trên tóc cô phảng phất quanh cánh mũi Thạc Hy. Anh khẽ siết nhẹ vòng tay ôm cô chặt hơn. Được một lúc Đan dần buông Thạc Hy ra cô nghiêm giọng:
_Anh đi tắm đi, em sẽ đích thân chuẩn bị bữa tối!
Thạc Hy nhìn Đan ngờ vực:
_Có được không đó?
Đan cười đắc ý:
_Tất nhiên là được mà, anh dám nghi ngờ tài nghệ của em à?
Thạc Hy vội xua tay phân bua:
_Không phải, chỉ là quá ngạc nhiên!
Đan mỉm cười:
_Anh mà dám chê là em cho anh nhịn đói luôn đó! Nói rồi cô nàng tí tởn xuống bếp chuẩn bị bữa tối.

AAaaaa!!!!!!!!!!

Thạc Hy đang tắm thì nghe tiếng Đan la thất thanh nên vội vơ lấy cái khắn quấn quanh người rồi lao như bay xuống bếp. Thấy Thạc Hy Đan ngước lên nhìn anh vẻ mặt mếu máo như sắp khóc. Anh đưa mắt nhìn cánh tay cô nàng đang dùng tay kia bịt chặt lại:
_Bị gì vậy đưa anh xem! Vừa nói anh vừa bước đến gần cô cầm bàn tay bị thương của cô lên xem xét. Anh không hề hay biết có một kẻ đang nhe răng cười hí hởn vô cùng vì bộ dang của anh lúc này. Tóc thì ướt đẫm nước trở nên rũ rượi khác hẳn vẻ bồng bềnh lúc khô ráo trên người thì chỉ quấn mỗi tấm khắn ngang nửa phần người còn lại để lộ nguyên cả bộ ngực trần.
_Sao không có gì hết vậy?? vừa nói anh vừa giơ bàn tay lên xem xét xong bắt gặp nụ cười ranh mãnh của cô. Anh chau mày:
_Dám lừa anh à??
Đan le lưỡi tinh nghịch:
_Ai kêu anh dễ bị dụ quá làm chi! Đan vừa nói dứt câu thì bị Thạc Hy bế xốc lên vai vác đi. Bất ngờ nên cô nàng la lói inh ỏi:
_Thả em xuống, té bây giờ!!
Thạc Hy đi thẳng về phòng và thả Đan xuống giường. Lúc này thì cô nàng mới phát hoảng thật sự. Trò đùa trẻ con của cô đã khiến cô rơi vào tình thế khó xử. Đan nhìn Thạc Hy đăm đăm:
_Anh..anh tính làm gì??
Thạc Hy bình thản đáp:
_Xử tội em! Nói rồi anh cúi xuống và đặt lên môi cô nụ hôn phớt qua rồi ngẩng lên nhìn cô:
_Đủ chưa?
Đan ngạc nhiên chưa kịp hiểu gì thì anh lại cúi xuống hôn cô. Nụ hôn sâu và ướt át. Môi anh cuốn lấy môi cô. Những cái mút nhẹ khiến môi cô dần đỏ ửng lên. Nụ hôn kéo dài khiến hơi thở cả hai dần trở nên gấp gáp hơn. Tay anh mơn man trên làn da mịn màng của cô. Những cái vuột nhẹ lướt dọc sóng lưng khiến cô khẽ rùng mình. Lần đầu tiên cô cảm nhận từng hơi thở của anh, từng hành động cảu anh khiến cô cảm thấy dường như cả hai đang hòa quyện vào nhau.

".....”

Đưa miếng bít tết vừa cắt lên ngang tầm mắt Đan vừa cười vừa nói:
_Trông hấp dẫn quá! Nói rồi cô nàng cho luôn cả miếng thịt vào miệng nhai. Nhai xong cô lại đưa mắt sang nhìn Thạc Hy tấm tắc khen:
_Công nhận anh nấu ăn ngon thiệt đó!
_Em phải học nấu ăn đi, con gái gì mà nấu ăn thật kinh khủng!
Đan vội nói:
_Ai kêu người ta chưa nếm thử mà anh đã lo ăn vụn!
_Nhờ vậy mới biết em bỏ nhầm cả tấn muối vào nồi canh!
Đan xụ mặt ỉu xìu:
_Người ta nào có biết một nồi canh to thế thì bỏ bao nhiêu muối cho vừa!
Thạc Hy bật cười:
_Thôi ăn lẹ đi, anh dẫn đi công viên chơi!
Mắt Đan sáng rực lên nhìn anh:
_Thiệt hả? Nói rồi cô cúi xuống ăn ngấu nghiến phần thức ăn của mình rồi phòng như bay về phòng thay quần áo.

Nửa tiếng sau Đan xuất hiện trước mặt Thạc Hy dưới bộ dạng rất tươm tất.
_Đi thôi anh!
Thạc Hy đặt tờ báo lên bàn rồi chậm rãi bước đi.

Ngồi trên đu quay đứng Đan hồ hởi nhìn xuống phía bên dưới thành phố. Ánh đèn điện sáng lấp lánh cả một vùng. Cô đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình siết nhẹ lấy bàn tay Thạc Hy. Anh quay sang nhìn cô ánh mắt dịu dàng nồng ấm. Có đôi lúc chỉ cần một cái siết tay của Thạc Hy cũng đủ khiến Đan cảm thấy mình thật hạnh phúc.

_Em muốn xem cái đó? Vừa nói Đan vừa chỉ tay về phía quầy hàng lưu niệm khá vắng khách nhưng trông rất lạ mắt của một cô gái. Đan kéo Thạc Hy tiến đến chỗ quầy hàng. Đan nhìn cô gái bán hàng rồi nói:
_Tôi muốn xem cái đó!
Cô gái bán hàng nhìn Đan mỉm cười rồi lấy cái chuông gió làm bằng gỗ trông khá đặc biệt đưa cho Đan:
_Cô biết nhìn đồ thật cái này là cái duy nhất đó. Người làm nó chính là một cô gái câm!
Đan nhìn cô gái bán hàng. Cô gái mỉm cười rồi nói tiếp:
_Mang trong lòng một tình yêu nhưng không thể bày tỏ nên mượn lời của chuông gió để bày tỏ lòng mình! ...
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000070s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml
[XÓA QU?NG CÁO]