watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Truyen teen - Đợi gió giao mùa - p5
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Truyen teen - Đợi gió giao mùa - p5


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 2526
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter


-Hừ ! Tụi mày đừng hòng thoát khỏi đây…

Dường như đã nhận được lệnh từ trước, đám người này xông vào chém ba người trước mặt. Sadis bình thản nhìn khuôn mặt tái nhợt của Lucy và cười nhạt rút ra con dao thứ ba…

Đoàng…!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Một tiếng súng chát chúa vang lên làm tất cả giật mình. Khi mọi người định thần lại đã thấy cánh tay Sadis nhuốm máu đỏ rực. Một đám người khác ở ngoài cửa ùa vào, và chẳng mấy chốc đã xử gọn ghẽ đám người ít ỏi của Sadis. Hải Dương bình thản bước vào. Trên tay anh là khẩu súng lục đen ngòm đang chĩa vào Sadis lạnh lẽo. Ba đứa nhóc còn chưa hiểu chuyện gì thì đã thấy Hải Dương đi lại nhặt túi tài liệu dưới đất lên mỉm cười:

- Cuối cùng cũng lộ đuôi cáo rồi sao ? Sadis !

-Hừ…Sadis đưa tay lên liếm mấy giọt máu chảy từ vai xuống lạnh lẽo-Mày mới đúng là con cáo già đó Hải Dương. Xem ra tao đã đánh giá thấp mày rồi !

-Đánh giá thấp ư ? Mày mà có đủ tư cách đánh giá tao à ? Đưa xấp tài lệu lên xem, Hải Dương quay sang nhìn Lucy mỉm cười hài lòng. –Tao đã biết trước sẽ có lúc mày phản bội lại tao. Nhưng tao không nghĩ mày lại ngu đến mức này. Nếu đã lấy được tập tài liệu của lão Khánh lẽ ra mày phải đem ra tòa ngay lập tức chứ. À quên mất, mày không thể làm được phải không ? vì con mụ Phượng Hoàng cũng có phần trong đây. Nếu không cẩn thận cắt xén những phần liên quan thì bà ta cũng chết chắc. Hơn nữa người của tao luôn theo sát mày, mày cũng không dám có hành động gì lộ liễu. Mà cho dù mày có hạ được tao, nhưng nếu có một kẻ sau tao được thừa kế tài sản một cách hợp pháp thì mày cũng ra về tay trắng mà thôi. Mày đã năm lần bảy lượt cho người đi giết con bé Lucy cũng là vì vậy. Tao biết điều này nên mới đem con bé về đây. Chắc mày đã rất mừng phải không ? Giết được con bé và đem số tài liệu này đi khỏi đây coi như xong. Tao biết mày sẽ không bỏ qua cơ hội này nên đã giăng sẵn một cái bẫy chờ mày. Mồi cũng đã chuẩn bị chu đáo. Có điều tao hơi bất ngờ là mày lại sập bẫy còn sớm hơn cả dự đoán của tao nữa…

Chĩa khẩu súng về Sadis, Hải Dương mỉm cười lạnh lẽo :

-Mọi chuyện kết thúc rồi. Sadis !

Sadis cau mày phóng vội con dao về phía Hải Dương, con dao trúng vào họng súng và bật ra sàn, gã nhân cơ hội đó lao ra ngoài chạy mất. Hải Dương nhìn theo cười khinh bỉ…

“Mồi nhử ?”

Lucy giận run người, cô bé vẫn chưa hết sợ hãi, bàn tay vẫn đang rỉ máu đau buốt. Cô không ngờ Hải Dương lại đem mình ra làm mồi nhử Sadis. Anh ta quả là người vô cùng tàn nhẫn và xảo quyệt mà. Thế mà Lucy đã từng nghĩ anh ta là người tốt, đã từng ân hận khi nghĩ xấu về anh ta, những lời mà anh ta nói với Lucy tất cả chỉ là giả dối mà thôi, anh ta không hề đáng thương, anh ta là chỉ kẻ máu lạnh độc ác….

-Cậu không sao chứ Lucy ? Có đau lắm không ?

Kei cầm bàn tay ướt đẫm máu của Lucy lên lo lắng, bây giờ cô bé mới nhớ lại vết cắt trên tay mình, có vẻ như khá sâu, máu vẫn không ngừng túa ra, đau buốt. Thấy Kei cởi áo khoác ra khoác lên người Lucy và buộc tạm vết thương trên tay cô bé bằng một chiếc mùi xoa. Hải Dương đi lại nhìn cô bé bằng đôi mắt xót xa.

-Em không sao chứ Lucy ! Anh đã bảo em là đừng ra khỏi phòng rồi mà. Em đúng là cứng đầu thật. Em làm anh lo lắng quá đấy !

Toàn là những lời nói không thực tâm. Tự nhiên Lucy cảm thấy căm ghét và ghê sợ người anh trai này khủng khiếp. Để đạt được mục đích, anh ta không ngần ngại xuống tay giết bất kì ai, thậm chí đem cả đứa em gái ruột của mình ra làm mồi nhử giăng bẫy kẻ thù. Thật quá tàn nhẫn. Thấy cô bé nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường lạnh lẽo. Hải Dương hiểu ý, anh ta mỉm cười cố làm hòa :

-Đừng giận nữa Lucy !Tại em không nghe lời anh chạy ra đây nên mới gặp nguy hiểm đó chứ. Anh cũng đã tới cứu em rồi mà. Bố của chúng ta đã tới đây rồi. Ông ấy và chú Khánh đang chờ em ở trong nhà đó. Vào nhà gặp họ đi nào !

Lucy ngước lên.

“Chú Khánh, chú ấy đã tới đây sao ? Chú ấy biết mình đang ở đây sao ? Còn một người mà Hải Dương gọi là bố của chúng ta nữa…”

-Gọi bác sĩ tới băng vết thương cho cô bé. Chuẩn bị cho cô bé một bộ đồ mới nữa, nhanh lên. Hải Dương quay sang ra lệnh cho một tên thuộc hạ, người này vội vàng chạy đi thực thi mệnh lệnh.

Chap 43: Lời cảnh cáo của Thiên Di

Lucy được đưa về căn phòng lúc sáng, có một bác sĩ nữ tới băng vết thương cho cô bé. Bàn tay kia của Lucy vẫn nắm chặt lấy tay Kei run run. Những gì Lucy mới trải qua thật quá khủng khiếp. Phong và Kei vẫn lặng yên bên cạnh Lucy suốt từ lúc đó đến giờ. Bàn tay Kei vẫn nắm chặt bàn tay bé nhỏ lạnh ngắt của Lucy, cho đến lúc cô giúp việc đem vào cho Lucy một bộ váy mới.

-Cậu thay bộ đồ mới đi Lucy !

Thanh Phong nhận bộ đồ từ người giúp việc mỉm cười đưa cho Lucy. Cô bé ngước lên nhìn Kei và cậu lo lắng, Thanh Phong đưa tay lên xoa đầu cô bé trấn an :

-Không sao nữa rồi. Bọn tớ sẽ đứng chờ cậu ngoài cửa, ngoan thay đồ đi !

Lucy gật gật đầu nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy Kei. Thanh Phong và cô bác sĩ đã ra ngoài rồi mà Lucy vẫn không chịu buông ra, khuôn mặt cô bé lộ lên vẻ bất an lo lắng…

-Sao vậy Lucy ? Để tớ ra ngoài cho cậu thay đồ nhé ! Kei đứng dậy và từ từ thả tay Lucy ra, cô bé vội nắm chặt lấy cậu ngước lên rơm rướm:

-Kei ! Hải Dương nói rằng sẽ đưa tớ về nhà họ Hoàng. Tớ không muốn vậy đâu. Tớ không muốn ở lại đây đâu…

Đặt tay lên vai Lucy. Kei cúi xuống nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô bé mỉm cười cố gắng trấn an :

-Sao cậu lại ở đây được Lucy ! Sau khi gặp lại chú Khánh chúng ta sẽ về nhà chứ. Tớ sẽ đưa cậu về nhà!

Lucy nói như mếu:

-Hải Dương nói là muốn đón tớ về nhà. Nếu tớ về, vị trí thừa kế của anh ta sẽ được bảo đảm. Chắc chắn anh ta sẽ làm mọi cách bắt tớ về nhà. Tớ không muốn như vậy đâu Kei. Tớ không muốn ở lại đây đâu. Tớ sợ lắm…

Ôm chặt lấy Lucy vào lòng. Kei thì thầm bằng một giọng trầm chắc chắn:

-Không sao đâu Lucy ! Tớ không để anh ta bắt cậu đi đâu. Không ai có thể cướp cậu khỏi tớ đâu. Tớ nhất định sẽ đưa cậu về. Tớ hứa đó!

-Tớ…tin cậu…

-Ừ ! Thay đồ đi nào !

Thấy Lucy đã thôi run rẩy. Kei buông cô bé ra chậm rãi bước ra ngoài.Vừa ra đến cửa cậu đã thấy Hải Dương đi tới, bên cạnh anh ta là hai người đàn ông trung niên. Một là chú Khánh và người kia là Hoàng Tuyền, trông hai người có vẻ lo lắng lắm.

-Con bé sao rồi ?

-Lucy đang thay đồ. Cô ấy không sao.

Hải Dương quay sang cô giúp việc căn dặn:

-Chúng tôi ra ngoài phòng khách đợi. Khi nào cô bé thay đồ xong thì cô đưa nó ra ngoài đó nhé. Quay lại nhìn Kei và Thanh Phong, Hải Dương mỉm cười.-Các cậu cũng ra phòng khách chờ cô bé đi.

-Khoan đã Hải Dương ! Nói chuyện với tôi một lát đi.Kei đứng dựa lưng vào tường bình thản nhìn Hải Dương, mọi người có vẻ hơi ngạc nhiên. Hải Dương mỉm cười:

-Được thôi ! Tôi cũng có chuyện cần nói với cậu. Quay lại Hoàng Tuyền, anh ta có vẻ lễ độ. –Bố và mọi người ra phòng khách trước nhé.

Hoàng tuyền gật đầu rồi cùng mọi người đi ra, hành lang chỉ còn lại Kei và Hải Dương. Hải Dương chỉ tay vào căn phòng bên cạnh ra hiệu cho Kei.

-Vào đây đi. Vào rồi nói chuyện.

Kei bình thản đi vào và đóng sập cửa lại, hóa ra đây là phòng làm việc của Hải Dương. Nó được bài trí sang trọng và khá đẹp mắt. Kei nhận ra trên bàn làm việc của Hải Dương là tập tài liệu anh ta lấy được từ tay Sadis đang nằm trên đồng giấy tờ được xếp gọn gàng.

Ngã lưng vào chiếc ghế sôfa màu xám. Hải Dương nhìn Kei lạnh lẽo.

-Cám ơn hai cậu vì đã bảo vệ cho em gái tôi.

-Anh không cần phải cám ơn.

-Tôi sẽ trả công cho hai người xứng đáng. Nhưng mọi chuyện đã kết thúc rồi. Tôi không cần đến hai người nữa. Từ nay cậu không cần làm hoàng tử bảo vệ công chúa nữa. Trở về vị trí của mình đi. Hà Thiên Di ! Và hãy quên tất cả những chuyện này đi.

Muốn vắt chanh bỏ vỏ sao ? Đúng là kẻ đê tiện. Kei không nói gì. Cậu nhóc lẳng lặng đi lại bàn làm việc cầm tập tài liệu lên nhìn lạnh lẽo.

-Đây là thứ rác rưởi mà anh đã dùng tính mạng của em gái mình đổi về sao. Chậc !!Không biết chuyện vui vẻ gì sẽ xảy ra nếu tôi đem nó ra tòa nhỉ ?

Hải Dương cau mày đứng bật dậy bước lại giận dữ.

-Đừng có đụng vào nó. Thằng nhóc ! Mày đi quá xa rồi đó. Nhiệm vụ của mày đã hết. Biến đi được rồi. Nếu không phải vì nể mặt thằng anh trai Khôi Vỹ của mày. Tao đã cho người giết cả mày lẫn thằng nhãi Thanh Phong kia rồi. Nếu mày mà còn không biết điều nữa thì đừng trách tao…

Bốp…!!!!!!!!!!!!

Một cú đấm được giáng thẳng vào giữa bụng Hải Dương khiến anh ta gục xuống đất. Sau vài giây bất ngờ vì đòn tấn công của Kei, Hải Dương điên tiết nhỏm dậy. Anh ta gào lên và đưa tay vào trong áo định rút ra khẩu súng…

-Thằng khốn !!!

Nhưng…

Cạch…

Túi áo Hải Dương trống trơn. Khẩu súng đã ở trước mặt anh ta, đen ngòm, lạnh lẽo. Có điều nó đang nằm gọn trong tay Kei chứ không phải Hải Dương. Hải Dương tái mặt. Thằng nhóc trước mặt anh ta đã lột xác biến thành một con quỷ và đang muốn lấy mạng anh ta.

-Mày định làm gì ? Tao chỉ cần nhích một ngón tay thôi là đã có thể tống thẳng mày xuống địa ngục rồi đó thằng khốn. À ! Chắc mày cũng chẳng đủ tư cách xuống đó đâu. Ánh mắt Kei sắc lẻm, ngón tay cậu siết chặt dần khẩu súng, Hải Dương mồ hôi vã ra trên trán.

- Mày hành động thiếu suy nghĩ quá đấy, Thiên Di. Giết tao thì mày có thể sống được sao? Tao mà chết, mày sẽ không thể toàn mạng mà ra khỏi đây đâu.

-Chậc ! Mày không biết đôi lúc tao sống bất cần như thế nào đâu. Tao rất muốn xem thử lão già họ Hoàng và đám vệ sĩ ở đây có thể làm gì được tao nếu bây giờ tao giết mày. Hừm ! Chắc sẽ thú vị lắm đây !

-Ừ ! Còn một điều thú vị hơn nữa, tao là anh ruột của Lucy đó. Mày nghĩ nó sẽ làm gì khi đối diện với kẻ giết anh mình đây ?

Kei cười nhạt.

-Thì sao ? Mày nghĩ Lucy sẽ thương tiếc cho một thằng khốn đã đem tính mạng của cô ấy ra làm con tốt thí à ? Thật hèn hạ. Mày là anh trai của Lucy, mày đã không làm gì bảo vệ con bé thì thôi, còn dám đem mạng Lucy ra đùa giỡn. Bây giờ lại giở mặt đạo đức giả ra. Hừ ! Mày là thằng anh khốn nạn nhất mà tao từng biết đó. Loại người như mày thì nên biến mất đi thì tốt hơn. Lucy cũng không có ý kiến gì nếu tao giết mày đâu.

Hải Dương đứng thẳng dậy cười nhạt.

-Mày nhầm rồi. Con bé Lucy là người rất tình cảm. Dù sao thì tao và nó cũng chảy chung một dòng máu mà. Nó sẽ không nhẫn tâm nhìn tao chết đâu…

-Nhưng tao thì khác. Vì đối với tao. Mày chẳng là gì cả.

Kei giơ khẩu súng lên đầu Hải Dương, gã nghiến răng lo lắng, gương mặt trắng bệch. Là đối tác làm ăn với nhà họ Hà từ lâu. Hải Dương cũng đã nghe danh hai đứa con nuôi của gia đình này. Đặc biệt là Hà Thiên Di. Trước đây cậu ta đã từng là một sát thủ được đào tạo bài bản. Sau khi được Khôi Vỹ cứu thì cậu ta trở thành vệ sĩ riêng cho người này. Thiên Di là người lạnh lùng và có tố chất nên cậu ta đã được chọn làm con rễ nhà họ Hà. Qua vài lần gặp gỡ, Hải Dương đã không thể đánh giá được hết khả năng của cậu, và bây giờ khi anh ta đã được sáng mắt ra thì cũng là lúc cậu nhóc muốn lấy mạng anh ta…...
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000095s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml
[XÓA QU?NG CÁO]