watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Tao yêu mày, thằng điên à! - p1
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Tao yêu mày, thằng điên à! - p1


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 772
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter


Wind đang mớ ngủ, với tay tìm cái gối ôm, vô tình…rờ trúng cái gì đó. Hừm, cái gì đó…ư? Để coi, cứng cứng, ấm ấm, phập phồng, như đang thở ý. Nó đưa mũi hít hít, mùi gì mà...quyến rũ thế? Thích quá, lại gần chút nào….hít hít…híhí…

-Ưm…này, mày…làm tao nhột quá!

Ừ ừ, mày nhột thì kệ mày, tao đang thích cái mùi này, im lặng cho tao ngửi đi mà. Ủa mà khoan…sao lại có tiếng nói của con trai trong phòng nó chứ? Wind giật mình, banh to con mắt ra nhìn “thứ” đã phát ra tiếng nói kia.

-Hơ…wah áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!

Buổi sáng trời trong, mây gợn nhẹ, nắng ấm áp. Phải nói ngày hôm này là một ngày đẹp trời. Vậy mà trong căn nhà cổng xanh kia lại phát ra tiếng hét to của một cô gái 16 tuổi, có phải là kì lạ lắm không?

-Áaaaaaaaaaaaaaaaa….Tránh ra, tránh ra….!!!!! – Wind liên tục la hét, vừa la, nó vừa lấy gối đập liên tục vào Rain. Cậu không kịp phản ứng nên cứ bị đánh liên tục vào người, hơi đau đau một tí.

-W..Wind…mày, mày bình tĩnh. Wind! –Rain bực bội, mạnh tay giựt cái gối, quăng cái đùng xuống đất. Tóc cậu bị rối lên, nhưng trông vẫn đẹp trai như thường. Rain nhìn nó, đôi mắt huyền ánh lên sự tức giận làm nó hơi sợ. Wind run run nói.

-S…sao…sao mày lại nằm bên cạnh tao? Sao lại là…mày…? Mày…híc – Wind hoảng loạn nắm chặt cổ áo mình, khuôn mặt ấm ức, nhìn Rain chằm chằm – Mày đã làm gì tao…mày, mày đừng có nghĩ tao dễ dãi nha…!

-Khoan, mày nghe tao nói đã. Thật ra…

-Mày, mày đừng có mơ nha. Tao không có cưới mày đâu. Cho dù, cho dù mày có chiếm được thể xác của tao, nhưng mày không chiếm được trái tim tao đâu. – Nó lớn giọng tuyên bố làm Rain bật cười thật lớn.

-Ha…hahahahahahaha….!!!!!

-Mày đừng có cười…Tao…tao đang nghiêm túc mà! – Wind đỏ mặt. Lại nữa, lại như cái ngày đầu Rain về đây, nó cũng bị cười cho quê mặt như vậy đó.

-Ha..haha…rồi rồi, nghiêm túc. Mày bình tĩnh nghe tao giải thích nè. Haha…! – Rain quệt nước mắt, hắng một tiếng, rồi đặt hai tay lên vai nó, nói – Hôm qua….

Thì ra là hôm qua, sau khi nhìn thấy nó ngủ ngon như vậy, Rain không nỡ kêu nó dậy, mà cứ mặc kệ để nó ngủ trên giường cậu luôn. Rain sau đó đi quét nhà, dọn dẹp vài thứ đồ linh tinh, và mệt lử. Cậu lết về phòng, định sẽ đem gối sang phòng nó, nhưng không hiểu sao, cậu thiếp đi trên giường luôn (thật ra thì ngồi ngắm Wind, rồi mệt quá, ngủ thiếp đi). Hai đứa ngủ cạnh nhau tới sáng thì lúc Wind tỉnh dậy, rờ rờ thấy cái gì đó chính là…ngực của Rain. Và kết cục của câu chuyện, ai cũng biết rồi…

-Ờ…haha, ra là thế. Ahaha… - Wind cười, che đi sự xấu hổ.

-Mày, cứ làm ầm lên. Oan cho tao quá! – Rain vừa nói, vừa xếp mền gối cho gọn gàng lại. Nó cũng ngoan ngoãn phụ, mặt cứ cúi gầm xuống, không dám nhìn Rain. Xấu hổ quá mà! >//<

-Tao xin lỗi.

-Chuyện gì? – Rain hỏi.

-Thì…lúc nãy, lại nghĩ xấu cho mày… - Nó lí nhí.

-… - Rain suy nghĩ gì đó vài giây rồi đề nghị – Vậy mày đền bù cho tao đi?

-Đền bù? – Wind hỏi lại.

-Ừ!

-Đền gì?

Rain chỉ chờ mỗi câu đó, cậu xếp mền gối gọn gàng rồi, tiến đến gần chỗ nó, cúi người xuống, thì thầm vào tai nó.

-Đi đánh răng đi đã rồi tao nói cho nghe.

Wind làm theo lời cậu, khoảng 15 phút sau, nó trở sang phòng Rain với chiếc quần ngắn, áo thun có in hình mèo Kitty rất dễ thương, tóc xoã dài. Wind ngây ngô hỏi.

-Rồi, mày…nói đi.

Rain mỉm cười, ngồi xuống giường, thản nhiên nói.

-Lại đây hun tao đi!

-Gì? – Wiid nhăn mặt. Thằng này lại lên cơn rồi, yêu cậu cái chuyện điên rồ gì đây. Nó lắc đầu, nhất quyết không làm. Rain giở giọng de doạ.

-Rờ ngực tao rồi…không trả tiền à?

Wind đỏ bừng mặt.

-Mày…!

-Haizzzz, thiệt là ghê gớm mà, lợi dụng lúc người ta ngủ rồi…làm những chuyện không trong sáng tý nào hết! – Xem kìa, xem kìa, đôi mắt long lanh, mặt như trái cà chua chín, răng nghiến lại tức tối, cái vẻ bối rối ấy trông dễ thương quá đi! Nhìn mãi không chán…!!!

-Là tao lỡ tay…! Mày, mày đừng có…

-Thôi, vậy là mày thuộc dạng Choi-Xong-Dong rồi. Tao không trách đâu. Không cần đền cũng được. Hừ, tức quá, chắc phải kể chuyện này với Vy mới được.

-Ế!!!! Được rồi, tao hun, đừng kể cho nó. Ok? – Thành công, cá cắn câu rồi, Rain nở một nụ cười mãn nguyện. Wind từ từ bước lại theo cái ngoắc tay của Rain, tự nhiên nó có cảm giác mình giống cún con của cậu ấy quá. Wind định hỏi hun ở đâu nhưng nghĩ lại, thế nào Rain cũng trêu mình bằng cách hỏi nó muốn hun chỗ…nào đó khác à cho xem. Thế là Wind im bặt, nó chu mỏ, tiến đến gần mặt Rain, hun một cái chóc lên má cậu. Nụ hôn nhẹ nhàng mà như vương vấn. Wind đưa khuôn mặt bối rối lên ngược nhìn Rain làm cậu thoáng bất ngờ. Thật sự, Wind rất đáng yêu. Trái tim cậu đập sai mấy chục nhịp mất rồi, khó thở quá đi! Đột nhiên, Rain muốn giữ chặt Wind trong vòng tay mình, cậu muốn Wind mãi là của cậu. Nhưng, sẽ hay hơn nếu Wind tự nguyện ngã vào vòng tay cậu, không phải sao, cậu không muốn ép cô gái ngốc này. Rain khẽ cười, đưa tay vén những sợi tóc con đang loà xoà trước mặt Wind, khẽ thì thầm.

-Mày…dễ thương lắm Wind à…!

-Ơ… - Wind bị bất ngờ, giật người ra phía sau, mặt càng lúc càng đỏ, nóng rực – Tao…hừ, nói cái gì...Đồ điên…Tao về phòng đây…!!!!

Rồi, Wind đóng sầm cửa lại, bỏ lại Rain với nụ cười vui thích trên môi. Hình như tao biết yêu thật rồi, Wind à!

“Reng…reng…”

Tiếng điện thoại bàn vang lên, Rain chậm rãi bắt máy.

-Alô? Dạ. Con vẫn ổn. Tuyết ở đây với con. Dạ, cũng không tệ. Dạ.

Wind len lén nhìn Rain từ một góc cầu thang, cái đồ đáng ghét ấy đang nghe điện thoại của ba mẹ à? Lễ phép ghê chưa…

-Anh ấy…Con chưa gặp. Dạ. Con biết rồi, mẹ bảo bố cứ yên tâm! Dạ, rồi, rồi. Tạm biệt mẹ.

Ơ, sao mặt Rain lại căng thẳng thế nhỉ? Cậu ấy đang suy nghĩ gì mà mặt mày nhăn nhó, ánh mắt đầy sự lo lắng vậy nhỉ? Hừ, cái con người xấu xa ấy cũng biết lo cơ đấy?

Chương 7

Soạt…

-À, xin lỗi, em có thể gọi Tuyết ra cho anh được không?

-Hơ…v…vâng, anh đơi chút…Tuyết!!!! Tuyết ơi, có người tìm này….!

Wind đang nói chuyện với Vy, ngoái cổ ra nhìn. Nó vui vẻ gọi to.

-A, anh Vĩ…!

Wind xỏ dép rồi chạy vội ra ngoài, mặc những ánh mắt tò mò, ghen tị đang dõi theo. Nó niểm nở hỏi.

-Anh, anh tới tìm em có việc gì không?

-À, anh muốn hỏi em ăn sáng chưa, chưa thì ăn cùng anh đi. – Anh Vĩ nở một nụ cười thật tươi. Những tiếng xì xầm khen ngợi nổi lên, nhất là những người đang đơn phương anh, vừa xuýt xoa, vừa đỏ mặt. Còn nó, không một chút phản ứng gì. Nụ cười này, thường thôi mà, nó thấy hoài, chai sạn rồi.

-Nhưng em… - Nó buồn bã đưa tay vào túi quần rút ra hai tờ…500 đồng. Anh Vĩ đột nhiên cầm tay nó, kéo đi. – Ơ?

-Em ngốc thật, anh đâu có nói tiền ai nấy trả. Đi nào!

Wind hơi ngạc nhiên, nhưng nó cũng chẳng suy nghĩ nhiều. Hì. Đúng là anh em tốt mà. Có một người anh trai như anh Vĩ chắc là vui lắm, anh ấy chu đáo như thế! Hừ, ai như những thằng anh kết nghĩa khác trong băng của nó. Miệng thì hoạn nạn có nhau, thế mà thấy gái là…bỏ rơi nó ngay. Đáng ghét!

Căn tin trường…

Trời hôm nay mát mẻ làm sao! Wind thích thú nghịch nghịch ống hút cắm trong chiếc ly trà sữa trân châu, bên cạnh là dĩa nui xào đã hết sạch. Nó đưa đôi môi nhỏ xinh chạm vào đầu ống hút mà hút sùn sụt, hai má hơi ửng hồng, đôi hàng mi cong cong, mái tóc dài hơi bay bay trong gió. Trà sữa hết, nó căầm ly lên, nhìn xuống dưới đáy, rồi dùng muỗng múc nhữg hạt trân châu ở dưới ăn ngon lành.

Từng nhất cử, nhất động của Wind, không có cái nào là Vĩ bỏ qua. Anh chống cằm, đưa ánh mắt dịu dàng nhìn nó. Anh tự hỏi, liệu cô gái này có biết mình dễ thương đến mức nào không?

-Vĩ? Lâm Vĩ? Là anh đúng không? – Tiếng nói trong trẻo của một người con gái làm cả hai quay lại nhìn.

-Trang?

-Ái chà, là anh. – Cô gái tên Trang cười nói, bỗng, cô ấy liếc nhìn sang nó làm nó thoáng giật mình – Còn cô bé này…

-Ơ…chào, chào chị… - Wind lễ phép đứng lên – Em là W…, à không, là Tuyết ạ.

-A, chào em. Ngồi đi, ngồi đi. – Nói rồi, chị Trang cũng kéo ghế ngồi xuống. Chị nhìn nó, hỏi – Em học lớp 11 à?

-Dạ. Em học 11/3 ạ…

-Ồ, vậy ra… - Chị Trang bỗng chuyển ánh mắt sang anh Vĩ, không biết nữa, nó thấy trong ánh mắt đó có điều gì hơi ẩn ý… - Là cô bé đó à…?

Anh Vĩ không biết bị làm sao mà tự nhiên trông có vẻ hơi xấu hổ, đưa mắt nhìn chỗ khác, còn chị Trang thì cười khúc khích trong khi nó chả hiểu gì, cứ đơ mặt ra nhìn. Chợt nhớ đến sự hiện diện của nó, chị Trang hắng giọng rồi cười thật tươi.

-Chị là Trang, một người bạn của Vĩ. Tụi chị hay chia sẻ nhiều chuyện lắm. Mà…cậu ấy…hay nhắc đến em lắm đấy! Hìhì…

-Ơ? – Wind có vẻ không hiểu lắm cái nụ cười đầy ẩn ý này, xét cho cùng, nó cũng chẳng thích mấy.

-Ừm… - Trang quay sang nhìn Vĩ, chống cằm nhìn cậu bạn đang khoanh tay, không nhìn thấy rõ mặt – Có muốn em nói ra không nào?

-Nói gì chứ? Vớ vẩn. – Anh Vĩ lên tiếng, rồi bỗng đứng dậy, bỏ đi. Wind ngơ ngác nhìn theo, nhưng nó không ngăn lại.

-Vậy…ừm, em thấy anh Vĩ thế nào?

Thế nào á? Ừm, ảnh tốt bụng nè, đẹp trai nè, giỏi nè, hay bao nó ăn uống nè, hay mua đồ đẹp cho nó dù nó toàn bị ép nhận. Nói túm lại…

-Như…một người anh trai tốt! Hìhì. – Nó trả lời.

-Anh trai? – Câu trả lời làm Trang thoáng giật mình, nhưng rồi chị lại cười, có chút gì đó buồn buồn. – Chà…có vẻ không hay lắm…

-Sao cơ?

-À, không có gì…

Lại cười. Mỗi nụ cười của chị Trang đều mang một biểu cảm khác nhau, chị hay cười ghê nhỉ. Mà nhìn kĩ lại, chị cũng dễ thương đấy chứ. Mắt to nè, lông mi trông có vẻ được chăm chút lắm, mái tóc dài, hơi mỏng manh, còn đôi môi, đỏ như son, da dẻ hồng hào, làm chị trông thật tràn đầy sức sống. Nhưng Wind chú ý nhất là nụ cười. Nụ cười của chị, tuy mang nhiều biểu cảm, nhưng trong mỗi nụ cười, đều thấm chút gì đó đượm buồn.

***

-Được rồi, các em ra về…!

Tạ ơn trời, Wind chỉ chờ được nghe câu này thôi. Nó vội vã xếp tập vở vào cặp rồi bước ra khỏi lớp. Chiều nay trời âm u ghê lắm, Wind sợ phải mắc mưa, ướt át, ngứa ngáy, khó chịu. Nó thích mưa không có nghĩa là nó cũng thích bị mắc mưa.

Bãi giữ xe vắng tanh, có lẽ có mình nó chạy ra sớm nhất. Wind nhìn chiếc A.B của mình mà muốn khóc. Cuối cùng, sau bao khó khăn, năn nỉ, ăn vạ thì nó cũng được phép lấy lại xe rồi. Wind mặc áo khoác vào, đang dắt xe ra thì đụng phải một người. Nó quay lại, xin lỗi lia lịa.

-Mày không mang áo mưa hả?

Sao giọng nói này nghe quen quen, không, là rất rất quen. Wind quay lại.

-Rain!

-Ừ, mày không mang áo mưa à? – Rain hỏi lại lần nữa. Nó khẽ gật đầu. – Ừm.

<<1...567
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000127s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml