watch sexy videos at nza-vids!
Đọc truyện teen, tiểu thuyết, truyện tình yêu, truyện teen full, đọc truyện cập nhật mới,
Wap giải trí - Đọc truyện

wap xem phim miễn phí
Thông báo mới
Lưu ý Cái quảng cáo các bạn thấy nó trôi trên màn hình mà các bạn thấy là quảng cáo của sever mình không tắt nó đi được, để ẩn nó bạn chick vào dấu X bên trên góc trái của ảnh nha
Lưu ý nếu bạn thấy Xtscript error: timeout Click vào đây để sửa lỗi
Lưu ý Các bạn ấn play rồi nhớ đợi video load khoảng 30s - 50s nhé, à nhớ Zoom cho vừa màn hình nhé..!
HoT vnchat.net wap kết bạn 4 phương Vào ngay
» » Cô dâu 30 ngày - phần 4-end
Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓

Cô dâu 30 ngày - phần 4-end


Đăng Admin
Lượt Xem : 4.5 sao trên 1024người dùng 736
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Chương 25

“ Chị…”
“ Mau! Mau đến đây…”
Tiếng gọi vọng ra từ bóng đêm vang lên trong tai Kỳ Vy, vang dội như bắt nguồn từ địa ngục
Kỳ Vy vẫn đang nằm ngủ trên giường…
“ Đến đây giải cứu cho bạn của ngươi, hãy mau đến đây! Nếu như ngươi không muốn cô ta mãi mãi biến mất “
“ Dương Tuyết Ni! Cô sắp chết đến nơi rồi! Hãy cầu nguyện rằng bạn của cô sẽ đến đây…” Tiếng nói đáng sợ ấy bắt đầu cười to, một nụ cười đáng sợ.
Kỳ Vy đang nằm trên giường ngủ, 12h30 khuya.
Một đêm không trăng, u tối và mịt mù, lạnh lẽo đến đáng sợ.
Miệng nó lẩm bẩm như nói gì đó
“ Không! Thả cô ấy ra, ngươi không được làm hại cô ấy!”
“ Nếu ngươi muốn ta tha mạng cho cô ta, thì hãy đến đây… Góc cây phía sau nhà của ngươi… Nhanh lên! Chỉ mình ngươi thôi, chỉ có ngươi mới cứu được cô ta”
Kỳ Vy bật dậy, mồ hôi nhễ nhại, nó lại tiếp tục gặp ác mộng. Thật không dễ chịu tí nào, nó không biết có nên tin giấc mơ này hay không. Nhưng nó đáng sợ quá, nỗi sợ ấy vẫn còn nguyên trong tâm trí nó. Nó quay sang bên cạnh, An Phong đang nằm đó, nằm bên cạnh nó, chàng có vẻ vô cùng mệt mỏi vì đã quá lo lắng cho nó.
Nó khẽ nhìn chàng bằng ánh mắt âu yếm, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy gương mặt chàng khi ngủ, trông chàng đẹp một cách hiền hòa, đôi chân mày không chau lại như lúc nó vẫn thấy lúc chàng giận dõi.
Chàng vẫn để mái tóc dài ấy, tóc chàng đẹp như một dãy lụa nhung huyền trãi dài, gương mặt chàng mang một nét đẹp mà tất cả các Thiên Thần khác không ai có thể sánh bằng, nó chắc rằng ở Hạ Giới này làm sao có ai có được gương mặt đẹp như chàng, một vẻ đẹp khiến bao nhiêu cô gái phải rung động đến ngất đi. Nghĩ cũng lạ, sao nó không ngất đi khi nhìn thấy chàng nhĩ ? Rồi nó khẽ nheo mắt cười.
Rồi chợt nhớ đến giấc mơ ban nãy, chắc có lẽ nó nên đi một phen xem sao. Nó khẽ bước xuống giường. Và đến gốc cây sau nhà, càng tiến gần đến gốc cây đó, tim nó càng đập nhanh, thật sự chẳng thể điều khiển được cảm xúc nữa. Nó như quên mất cả thở, tiến gần đến.
Gốc cây to bằng vòng ôm của một người, nó vẫn lạnh lẽo không có gì khác biệt, trong lòng Kỳ Vy khẽ mừng thầm vì tất cả thì ra chỉ là giấc mơ, rất may là như thế.
Nó khẽ chạm vào thân cây để kiểm tra một lần nữa, bất chợt nó rút tay lại vì có cảm giác vô cùng lạ, như hễ thân cây vừa chuyển động.
Bất chợt thân cây bắt đầu chuyển động mạnh, nó khẽ lùi lại kinh hãi nhìn góc cây u ám đang cử động theo chiều hõm dần, từ từ lộ ra một cái hố to vừa một người chui vào.
Trong giây lát, Kỳ Vy như hóa đá vì kinh sợ những gì đang diễn ra. “Giấc mơ ấy… Tuyết Ni… “
Tất cả là do Vô Thần, hắn muốn gì ở nó? Cái tên không biết vô liêm sỉ này, thật ra đang dở trò gì đây?
Nó bước vào cái hố ấy, trong phút chốc Kỳ Vy bị lực hút của cái hố kéo xuống, quá hoảng sợ, nó la thất thanh.
Kỳ Vy ngã tự do không một mãng bám hay cái gì đỡ nó phía dưới.
An Phong giật mình tỉnh giấc, chàng vội quay sang thì chẳng thấy Kỳ Vy, chàng hoảng hốt chạy ra khỏi nhà, trong long hoài nghi đã có chuyện.
Kỳ Vy đang rơi tự do, nhưng chợt tốc độ rơi bắt đầu chậm lại, chậm lại, cuối cùng là dừng hẳn. Nó đang lơ lững giữa không gian.
Xung quanh nó là một màu đen vay quanh, chẳng thể nhìn thấy gì.
Chợt không biết từ đâu có một đống lửa to phực ra trước mắt nó, chỉ cách nó hai bước chân. Kỳ Vy to mắt:
“ Tốt lắm! Cô cũng biết có tình có nghĩa đấy.”
Từ đống lửa ấy, hiện lên từ từ hình dáng một người, rõ hơn chính là Vô Thần. Hắn đang đứng trong đám lửa ấy. Nói khác hơn là hắn được một ngọn lửa to bao trùm xung quanh cơ thể. Hắn không hề hấn gì, sao lại như vậy? Nó chợt nhớ, hắn là Hỏa Thần!
“ Tại sao? Sao anh lại…”
Vô Thần khẽ đưa tay nâng cằm nó lên, Kỳ Vy kinh hải nhìn từng ngọn lửa đang quấn lấy tay hắn ta, sợ khi hắn chạm cánh tay lửa của hắn chạm vào nó, thì nó chắc sẽ bốc cháy như hắn. Nó không có khả năng kháng lại lửa như Vô Thần.
“ Đừng tỏ vẻ một gương mặt ngây thơ như thế tiểu nương tử của Thiên giới. Nàng rõ là ta cần gì mà ? “ Hắn nhìn nó mà trên môi luôn nở một nụ cười quỷ quyệt, ánh mắt sắc bén đến từng nét.
“ Tuyết Ni! Cô ấy đâu ?”

Nghe câu hỏi của Kỳ Vy, hắn càng tỏ ra kiêu ngạo và đắc ý, khẽ quay mặt sang một bên như sắp có một màn kịch chuẩn bị diễn ra.
Kỳ Vy nhìn theo hướng quay mặt của hắn, lập tức một ngọn đuốc được đốt lên từ vách đá gần đó, nó mới kinh sợ nhận ra rằng, nó đang ở trong lòng của một cái hố sâu hoắm đến hàng ngàn dặm.
Chợt để ý rõ hơn, người bị trói ở đó chính là Dương Tuyết Ni. Kỳ Vy sợ hãi đến cực độ,. Hai bên tay Tuyết Ni bị một sợi dây xích to và dài quấn lấy như một con rắn đang quấn lấy con mồi và dang tay ra như hình chữ thập.
Thật sự không thể nhận ra người đó chính là Tuyết Ni, trên người cô ấy vô cùng tàn tạ, chiếc váy màu hồng trên người rách đến nỗi không còn nhìn ra kiểu dáng gì nữa.
“ THẢ CÔ ẤY RA…” Kỳ Vy như mất bình tĩnh
“ Được thôi… Nếu như nàng bằng lòng thay thế chỗ cho cô ta… “ Hắn bắt đầu cuộc giao dịch ma quỷ của hắn, nếu như nói về liêm sỉ thì hắn chẳng còn để mà nói đến.
Hắn biết nếu mục tiêu là Kỳ Vy, thì hẳn rất khó khăn, vì An Phong luôn ngày đêm bên cạnh để bảo vệ cô ta, chuyện bắt cóc cô ta quả thật không dễ.
Đành “ hạ thấp thân phận” để bắt một kẻ trần tục làm mồi nhữ Kỳ Vy, sau đó hẳn An Phong cũng sẽ xuất hiện và giao nộp băng châu để cứu lấy người hắn yêu.
“ Tại sao ngươi lại muốn thế? Ta không có gì để ngươi lợi dụng cả… Thực ra ngươi có mục đích gì?”
“ Có chứ! Nàng là miếng mồi ngon để An Phong xuất hiện, nếu như thấy nàng bị tổn thương, chắc hắn cũng không đành mà giao nộp băng châu ra…”
“ Ngươi thật ngu ngốc! “ Kỳ Vy nói với hắn với giọng khinh miệt cực độ.
“ Sao? “ Vô Thần có vẻ hơi khó chịu trước câu nói của Kỳ Vy, nhưng mặt luôn tỏ ra không có gì
“ Ngươi nghĩ! An Phong sẽ vì ta mà hai tay dâng băng châu cho ngươi ? Thật đúng là sai lầm! Ta đâu phải người vợ duy nhất của anh ta, nếu ta có chết đi, thì An Phong cũng sẽ có một người vợ khác theo sắp đặt của Thiên Đế…”
“ Nàng nghĩ! Hắn sẽ cứu nàng chỉ vì thân phận Thái Tử Phi thôi sao?”
Nghe Vô Thần nói đến đó, Kỳ Vy sực to mắt nhìn hắn chăm chăm, thật sự nó nói không đúng sao?
“ Hắn ta… đang… yêu nàng…” Câu nói của hắn như nắm chắc hoàn toàn trái tim của Kỳ Vy, như nắm chắc phần thắng trong tay.
“ Sao lại…” Kỳ Vy như không tin nỗi câu nói của Vô Thần, không phải như thế! Chàng làm sao lại yêu nó! Chắc hắn đang có âm mưu xấu sau những lời nói này, nó không nên tin vội được.
“ Thôi được rồi! Nàng có tin hay không cũng không liên quan đến ta, suy cho cùng, nàng cũng đồng ý thay thế nàng với cô gái này. Ta sẽ cho nàng một ít thời gian để nói chuyện với cô ta “ lần cuối” “ Nói rồi hắn cười phá lên rồi vụt mất.
Kỳ Vy chợt để ý đến Tuyết Ni, cô ấy bắt đầu mở mắt và tỉnh dần…
Phát hiện mình bị trói lơ lững giữa một nơi u ám, cô ta kinh hãi hét lên…
“ Đây không phải giấc mơ sao? CỨU TÔI VỚI…”
“ Tuyết Ni…”
Tuyết Ni đang trong lúc hoảng loạng, khi nghe được tiếng gọi của Kỳ Vy, nó như bị tiếng gọi ấy kéo ra sự sợ hãi quay theo hướng tiếng gọi, chợt thấy Kỳ Vy đang đứng trước mặt.
“ Tuyết Ni đừng sợ, ổn rồi! Tí nữa Ni sẽ được trở về…”
“ Kỳ Vy! Sao cậu lại ở đây… Tại sao lại xảy ra những chuyện như thế này…”
“ Mình biết Ni rất khó tin, nhưng nó…. Có thật, và mình đã từng chết đi sống lại. Hiện tại mình là Thái Tử Phi của Thiên Giới, Xin Ni hãy tin mình, mình chỉ hy vọng ở Ni. Hãy khuyên ba mẹ mình, nếu như mình mãi mãi không trở về nữa. Hãy giúp mình an ủi hai người ấy! Và Việt Anh nữa, mình biết Ni yêu anh ấy, xin Ni đừng bỏ rơi anh ấy, hãy dũng cảm bày tỏ tình cảm của mình”
“ Sao Kỳ Vy lại nói vậy, cậu không yêu Việt Anh sao?”
Nghe câu hỏi của Tuyết Ni, Kỳ Vy như nhận ra trái tim mình đã thay đổi thật sự, nó không còn tình cảm gì lưu luyến ở Việt Anh nữa, nó không hiểu tại sao lại như vậy. Nó dường như quên mất nó là bạn gái của Việt Anh…
“ Có lẽ thế…”
Tuyết Ni như bất ngờ thật sự trước câu trả lời, nó không hề cảm thấy vui vẻ gì khi biết được, thậm chí nghĩ đến Việt Anh, anh ấy sẽ ra sao khi biết Kỳ Vy không còn yêu anh ấy nữa?
“ Có phải Kỳ Vy đã có người mà cậu yêu ?”
Kỳ Vy không nói gì, nó chỉ khẽ gật đầu.
“ Một lần nữa! Xin cậu hãy thay mình nói cho ba mẹ mình biết, mình sẽ ổn thôi, kẻ xấu mà bắt chúng ta, rồi sẽ bị trừng trị, hãy nói với ba mẹ mình, mình sẽ luôn sống tốt ở Thế Giới Bên Kia, xin họ đừng lo lắng… Mình thật sự đã không còn duyên để ở lại nữa. Nếu cậu không tin chuyện mình chết đi sống lại, thì hãy hỏi Việt Anh…”
Chợt giọng nói đáng sợ ban nãy lại vang lên “ Được rồi! Hãy trở về mà nơi cô cần về đi Dương Tuyết Ni…”
Vụt một cái, Kỳ Vy chợt thay thế vào vị trí của Tuyết Ni, nó biết không còn cơ hội nào để nói nữa, nó cố gắng “ Tuyết Ni! Hãy nhớ lấy…. Hãy giúp mình…”
Còn Tuyết Ni thì đã biến mất tự khi nào.

Chương 26

Tuyết Ni trong phút chốc mở mắt ra.
Nó nhận thấy mình đang nằm dưới một gốc cây, ánh nắng ban mai đang hất vào mặt nó chói chang.
Nó chớp chớp mắt rồi lấy tay che đi ánh nắng. Nó không hiểu nỗi tại sao nó lại ở đây và bần thần nhớ lại những gì vừa diễn ra, nó lại tự hỏi đó là sự thật ư? Nó chợt nhìn xuống bộ váy đang mặc, nó rách nát đến khủng khiếp. Lúc này Tuyết Ni mới kinh hãi, trong phút chốc như hóa đá không còn biết gì nữa. Tay nó run run, không thể áp chế được nỗi sợ hãi trong tâm trí. Nhưng nó cố gắng hít thở sâu, dù gì trời đã sáng rồi, có lẽ an toàn hơn là ban đêm.
Nó như đã kiềm lại được phần nào nỗi sợ, và nhớ ra Kỳ Vy đang gặp nguy hiểm, nhưng giờ nó phải làm sao? Hắn chắc chắn không phải là người rồi, nó chẳng thể làm được gì cả. Càng ngu ngốc hơn nếu báo cho cảnh sát.
Rồi nó khẽ bật khóc nức nở và rồi gối đầu vào hai đầu gối mà khóc.
“ Kỳ Vy! Mình hại cậu rồi! Tại sao lại như vậy…”
Nó càng không thể về nhà với bộ dạng như thế này, nó chẳng biết phải nên làm gì, nó ước gì có ai đó giúp nó, hiểu nó và đừng bao giờ nghĩ rằng nó là một con điên trong bộ dạng như thế này.
Chợt có một bàn tay lành lạnh khẽ áp vào má của nó, Tuyết Ni giật mình ngước đầu lên và lùi lại:
“ Anh là ai? “
“ Cô có chuyện gì sao ?” An Phong nhìn Tuyết Ni và có ý muốn giúp đỡ.
“ Anh… anh hãy giúp tôi… tôi…” Nó định nói ra chuyện của Kỳ Vy, nhưng anh ta sẽ không tin nó đâu! Chuyện mà nó kể ra sẽ rất nực cười!
“ Không… không sao…”
Hình như An Phong hiểu ra những ý nghĩ sâu trong ánh mắt của Tuyết Ni, chợt khụy xuống nhìn thằng vào mắt Tuyết Ni:
“ Nói đi…” An Phong khẽ nói với giọng điệu lạnh lùng nhưng có chút quan tâm, có lẽ nào cô gái này có liên quan đến chuyện của Kỳ Vy? “ Sao cô lại ở đây với bộ dạng như thế này?”
Do dự một lúc, Tuyết Ni đành liều một phen, mặc kệ anh ta sẽ mắn miết nó kiểu như một con điên hay bịa chuyện. Quả thật trong bộ dạng này, nó chẳng khác một đứa điện cho mấy.
“ Bạn tôi là Kỳ Vy… đang…” Vừa nói đến đó, An Phong to mắt, quả thật liên quan đến Kỳ Vy, nhưng chàng khẽ kìm chế cảm xúc lại, để cho cô gái này nói hết “ đang gặp nguy hiểm, cô ấy vì cứu tôi mà đã đồng ý trao đổi để tôi được trở về, còn cô ấy đã bị tên ác quỷ đó bắt…” ...
Để xem phim bạn nhớ ckick vào ô mũi tên đầu tiên ở trong khung phim đợn 15 đến 30 giây trên chữ Để .đối với phim không có khung phim bạn chỉ cần ấn vào chữ xem online là được.Sử dụng chức năng thu phóng hoặc xoay ngang màn hình của điện thoại để xem đầy đủ khung phim nha
Cùng chuyên mục
Tags:
Liên Hệ: ad.saovn@gmail.com

Giao diện cho PC
 Load: 0.000305s.
sitemap.html
sitemap.xml
urllist.txt ror.xml
[XÓA QU?NG CÁO]